Chương 4

Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế

Gia Trấp Dữ 06-09-2025 11:44:33

Tiếc là trong căn cứ không cho phép đánh nhau, nên ông ta chỉ có thể trừng mắt lườm đối phương một cái. Bao nhiêu giận dữ dồn hết lại, đấm "rầm" một cú như trời giáng vào cửa phòng số 144, giọng gắt gỏng, đầy đe dọa: "Đừng có giả chết! Tao biết mày đang ở bên trong!" Tư Nguyệt nhìn chằm chằm cánh cửa bị đấm đến rung bần bật, cả người tê rần. Tại sao ngay cả hệ thống siêu thị cũng phải dính líu tới mấy cốt truyện máu chó thế này? Không thể yên ổn mà vui vẻ mở siêu thị làm ăn được à? "Con nhóc không biết điều kia, để tao nói cho mày biết, dị năng của tao mạnh lắm đấy! Vừa nãy một mình tao chém hơn hai chục con tang thi! Ha ha ha! Bên trên mới thông báo, chuẩn bị cho tao làm phó đội trưởng đấy, ngày mai là được vào khu bên trong rồi! Mày theo tao thì còn được ăn ngon mặc đẹp, còn nếu không theo thì..." Ông ta cố tình dừng lại một chút, hạ giọng xuống, nghe như đang dọa nạt: "Chẳng lẽ mày định cả đời không ra khỏi cái phòng này à? Nhìn cái thân thể ốm nhách của mày xem, ha ha ha ha! Tao chỉ cần vứt mày vào giữa bầy tang thi, đến cọng xương cũng chẳng còn đâu!" Mặt Tư Nguyệt không chút cảm xúc: "Tiểu Ý, ra đây." Tiểu Ý nhanh chóng nói: [Ký chủ à, chỗ cô đang ở là căn cứ Sáng Sớm, một căn cứ mới được thành lập. Căn cứ chia thành hai khu: Khu ngoài và khu trong. ] [Khu ngoài chỉ cung cấp chỗ ở tạm thời, lại còn phải nộp tinh hạch mỗi đợt. Còn khu trong thì có điều kiện sống và chữa bệnh tốt hơn, cũng có thể đăng ký gia nhập căn cứ để nhận nhiệm vụ, tích điểm cống hiến rồi đổi lấy vật tư. ] "Còn cái gã đàn ông ngoài kia là chuyện gì vậy?" Tiểu Ý nói một tràng dài, Tư Nguyệt nghe một lúc mới hiểu ra đại khái. Tình tiết đúng kiểu cũ rích: Gã đàn ông kia thấy cô gái xinh đẹp thì nổi lòng tham, định giở trò. Cô gái phải dùng một nửa số vật tư mình có để đổi lấy ổ khóa loại tốt, khóa chặt cửa lại. Gã đàn ông đó không dám phá cửa, vì ở căn cứ này, làm hỏng cơ sở vật chất là phải bồi thường rất nhiều. Tuy ngăn được gã đàn ông vào, nhưng ông ta lại cho người đứng gác trước cửa suốt ngày. Cô gái không dám ra ngoài, vừa đói vừa sợ, tinh thần suy sụp. Cuối cùng nhân lúc trời tối liều mình chạy khỏi căn cứ, bị đàn tang thi xé xác, đến xác cũng không còn. Tư Nguyệt: "Được rồi! Xem ra không phải tự xuyên đến, mà là bị hệ thống tùy tiện gán cho một thân phận rồi ném thẳng vào thế giới này."