Chương 29

Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế

Gia Trấp Dữ 06-09-2025 11:44:32

Tên đàn em số 1 tinh mắt, chỉ vào hai cô gái vừa bước ra khỏi cửa. Ánh mắt của tên đàn em số 2 lóe lên tia hung ác: "Đừng để chạy mất, một đứa thì sao mà đủ được." Cả đám đều đồng ý, bèn tăng tốc, chia làm hai tốp, một tốp chuẩn bị vào siêu thị, một tốp đi chặn đường Trương Nghiên Nghiên và Tân Minh Châu. Tân Minh Châu cảm nhận được điều gì đó, quay đầu nhìn lại: "Nghiên Nghiên, có một đám đàn ông đang đi về phía này." Trương Nghiên Nghiên cũng quay đầu lại, đôi mắt nheo lại: "Trông không giống người tốt." Hai người cảnh giác hẳn lên. Giọng Tân Minh Châu lạnh đi: "Còn một tốp nữa đang đi về phía siêu thị." Trương Nghiên Nghiên: "Đến cướp vật tư của siêu thị à?" Tân Minh Châu: "Chắc vậy." Cô ta lấy cây bút laser cường độ cao trong túi áo ra, chiếu về một nơi nào đó trên tòa nhà. Trương Nghiên Nghiên nói: "Chúng ta mới đi được vài bước thôi, có thể quay lại siêu thị, dùng âm thanh để dụ một ít tang thi tới." Lớp phòng ngự của siêu thị có thể chống được tang thi, nhưng chưa chắc đã cản nổi con người. Chỉ cần hai người họ đẩy được đám kia ra khỏi phạm vi siêu thị, lũ tang thi sẽ tự động ngăn cản bước chân bọn chúng. Huống chi, cả hai đều không muốn để siêu thị bị cướp phá. Tân Minh Châu đồng ý với đề nghị này. Hai người mang theo rất nhiều đồ, có chút vất vả chạy về. Tư Nguyệt chau mày khi thấy bọn chúng chia ra bốn người để đuổi theo Tân Minh Châu và Trương Nghiên Nghiên. Nếu cô không nhìn thấy thì thôi, khách hàng gặp nạn cũng đành nén bi thương mà thôi. Nhưng chuyện này lại xảy ra ngay trước mắt cô, tất nhiên không thể làm ngơ được rồi. Cô còn khá thích hai cô gái này nữa. Tư Nguyệt rút súng lục ra, rồi nhanh chóng vào cửa hàng đạo cụ. Còn chưa kịp tìm được thứ gì hữu ích thì hai cô gái kia đã phát hiện ra điều gì đó, bất ngờ quay đầu chạy ngược lại. Đợi bốn người đàn ông đến gần, những sợi dây leo bất ngờ xuất hiện, quật ngã ba tên. Tên còn lại giật mình đứng khựng lại, Tân Minh Châu liền lập tức quất thêm một roi nữa. Sau đó, hai cô gái nhanh chóng chạy tới, đã đến gần lá chắn bảo vệ của siêu thị. Tư Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, rồi quay lại nhìn sáu kẻ đang chạy về phía cô. Chỉ trong chốc lát, bọn chúng đã đến gần trong gang tấc. Lần này cô không định dùng chức năng cho vào danh sách đen vội. Tư Nguyệt đã hỏi Tiểu Ý, xác nhận rằng lá chắn bảo vệ có thể chặn được cả đạn thường, đạn pháo, dị năng và các đòn tấn công khác, nên cô không hề nóng vội mà muốn thử tài bắn súng của cô trước. Cô đã từng được huấn luyện khi làm nhiệm vụ ở các thế giới khác, nhưng mấy lần gần đây không cần dùng tới nên phải luyện lại một chút. Tư Nguyệt nheo mắt, ngắm chuẩn rồi bóp cò. Trong lòng cô vẫn thấy khó hiểu, nơi này toàn đất trống, vậy mà cả một đám người cứ thế lao thẳng tới, đến cả vật che chắn cũng không có. Chẳng lẽ bọn chúng không sợ đạn à? Quả nhiên liền có một kẻ trúng đạn ngã xuống. Đồng bọn ngã xuống khiến bọn người Vương Toàn chậm bước lại, bọn chúng cũng rút súng ra bắn trả. Ông ta chửi thầm một tiếng: "Anh, bắn vào tay cô ta." Người được gọi là "anh" kia là người của đội vệ binh, cực kỳ tự tin vào tài bắn súng của bản thân. Ông ta nhanh chóng nổ súng, đã có thể tưởng tượng ra cảnh người đối diện khóc lóc xin tha. Nhưng... Viên đạn lao tới trong chớp mắt, nhưng khi còn cách Tư Nguyệt khoảng một mét, nó bỗng khựng lại giữa không trung, rồi biến mất không để lại dấu vết.