Chương 21

Kinh Doanh Siêu Thị Nhỏ Ở Mạt Thế

Gia Trấp Dữ 06-09-2025 11:44:32

"Đi! Sao lại không đi chứ!" Ông ta lại muốn xem thử, đến lúc ba đứa nhóc kia phát hiện ra đây chỉ là một âm mưu thì liệu còn dám vênh váo trước mặt ông ta nữa không! Bốn người dậy từ rất sớm, nhưng khi đến nơi thì lại thấy siêu thị chưa mở. Chú Vương lải nhải oán giận, còn anh em nhà họ Thành thì chỉ xem như không nghe thấy. Vừa trông thấy bà chủ, sự tự tin của chú Vương lại dâng trào. Biết là phụ nữ, nhưng không ngờ lại trẻ như vậy! Nhìn dáng người, khuôn mặt rồi đến đôi tay kia, chẳng có chút dấu vết nào của người từng lăn lộn trong mạt thế, vừa nhìn đã biết là kiểu quen sống trong nhung lụa. Chậc chậc... Chú Vương không giấu nổi vẻ khinh thường trên mặt. Chắc chắn là có "đại gia nuôi" rồi! Chú Vương lắc đầu, chắp tay sau lưng đi xem hàng hóa trên kệ rồi lớn tiếng hỏi: "Đồ của cô lấy từ đâu ra thế! Có hỏng không đấy? Không ghi hạn sử dụng, ai biết ăn vào có bị ngộ độc không!" Ba anh em nhà họ Thành trợn mắt há hốc mồm nhìn chú Vương, không phải vừa mới dặn là không được đắc tội với người ta sao? Bọn họ bất giác lùi lại một bước, như thể muốn vạch rõ ranh giới với ông ta. Chú Vương đã quên béng lời dặn đó, mà dù có nhớ thì ông ta cũng chẳng thèm để tâm. Một cô gái trẻ thì khác gì Thành Mộng Mộng đâu chứ? Chỉ cần dọa nạt vài câu, cau mày mắng mỏ vài tiếng, rồi kiếm cớ chê bai một chút là con bé đó chắc chắn sẽ sợ đến mức không dám hó hé lời nào. Biết đâu còn có thể được giảm giá, hoặc được cho không vài món đồ thì sao? Ông ta cầm một chai nước lên, trong mắt ánh lên vẻ tham lam. Nước sạch như thế này, đã lâu lắm rồi ông ta chưa được uống. "Mấy thứ này của cô là đi cướp ở đâu về thế? Hay là người đàn ông của cô không tiện ra mặt nên mới để cô ra đứng mũi chịu sào? Ha ha! Cô nhóc à, kinh doanh không dễ đâu!" Chú Vương đắc ý, ra vẻ như một tên "đại phản diện" đang uy hiếp người khác. Tư Nguyệt từ từ ngẩng đầu. Nãy giờ cô vẫn đang xem thông báo chưa đọc trên giao diện hệ thống, nên hoàn toàn không nghe thấy ông chú này đang nói gì. Hôm qua là ngày đầu tiên siêu thị Dưới Ánh Trăng khai trương, doanh thu đã đạt tới 2. 233 điểm. Rạng sáng nay, hệ thống đã tự động gửi gói quà thưởng, tặng thêm cho cô hai thẻ công cụ và hai thẻ đạo cụ. Bây giờ trong kho hàng của cô có ba thẻ đạo cụ và năm thẻ công cụ. Tư Nguyệt cũng hiểu ra, mấy thứ như thẻ công cụ và thẻ đạo cụ, những thứ mà ở thế giới trước có cầu cũng không được, thì hệ thống siêu thị lại tùy tiện tìm một lý do nào đó phát cho cô. Nếu đã vậy thì cũng không cần phải tiết kiệm làm gì, Tư Nguyệt vung tay, lấy thẻ đạo cụ đổi một lá chắn bảo vệ để nâng cấp cho siêu thị. [Cấp bậc phòng ngự hiện tại: Cấp thấp, có thể quét sạch tang thi cấp thấp, tang thi chạm vào lá chắn bảo vệ sẽ bị tiêu diệt, tinh hạch tự động chuyển vào kho hàng của chủ siêu thị, tang thi cấp trung và cấp cao sẽ tự động rời đi. Phạm vi phòng ngự hiện tại: 1 mét xung quanh siêu thị. ] [Quyền hạn của chủ siêu thị được cập nhật: Bên trong siêu thị, mọi đòn tấn công nhắm vào chủ siêu thị đều vô hiệu, nếu người trong danh sách đen cố tình xâm nhập, lá chắn bảo vệ sẽ tự động tấn công. ] Điều kiện tốt thế này mà mới chỉ là cấp thấp thôi à, Tư Nguyệt mừng thầm trong lòng, tốt lắm, ngày tháng tươi đẹp vẫn còn ở phía sau mà! Cô đang vui vẻ tưởng tượng viễn cảnh tốt đẹp, vừa ngẩng đầu lên đã thấy một người đàn ông trung niên béo ú đang nhìn cô với vẻ mặt khinh bỉ, miệng thì lẩm bẩm một đống lời lẽ bẩn thỉu khó nghe. Tư Nguyệt: "?" Tư Nguyệt: "Từ đâu chui ra cái tên thiểu năng này vậy."