Lúc này, trong lòng các cô, sự kính nể dành cho Tư Nguyệt dâng lên cuồn cuộn như nước sông mùa lũ... Đến cả những thứ có thể gọi là vật tư quan trọng như vậy mà cô cũng dám mang ra ngoài bán!
Giá lại còn rẻ như vậy nữa!
Hoàn hồn lại, hai người vội vàng xách giỏ mua hàng đi đến gần kệ.
"Mỗi người một ngày giới hạn mua ba túi."
Tân Minh Châu là người đầu tiên nhìn thấy ghi chú, không khỏi tiếc nuối chép miệng.
Haiz, còn đòi hỏi gì nữa! Giới hạn thì giới hạn thôi!
Dù sao bọn họ cũng ở gần, người lại đông, ngày nào cũng đến mua là được!
"Hả?" Trương Nghiên Nghiên nắm chặt túi bao bì, phát hiện ra một điều mới lạ: "Trên bao bì còn có cả logo nữa này."
Hôm qua, những món đồ họ mua đều có bao bì đơn giản nhất, hoặc là trong suốt hoặc là màu trắng, chỉ ghi tên, mùi vị và hạn sử dụng. Vậy mà chỉ sau một đêm, bao bì sản phẩm trong siêu thị đã hoàn toàn thay đổi.
Tên sản phẩm không còn là chữ in thường mà đã biến thành phông chữ nghệ thuật có thiết kế riêng, vị sản phẩm thì được viết bằng phông chữ chibi và có thêm hình minh họa đơn giản.
Bao bì giờ cũng không còn là màu trắng hay trong suốt cứng nhắc như trước nữa. Nền màu được thay bằng những tông màu gần với món ăn bên trong, kèm theo những đường viền hoa văn xinh xắn. Nổi bật nhất là mỗi sản phẩm đều có in một chiếc logo nhỏ nhắn, vừa vặn, trông vô cùng bắt mắt.
Logo lấy hình vầng trăng khuyết làm nền, ba chữ "Dưới Ánh Trăng" được thiết kế theo phong cách tối giản, vừa phóng khoáng lại vừa trang nhã, xung quanh còn có hình mây và những ngôi sao nhỏ.
Giờ thì cho dù siêu thị này có xảy ra chuyện gì đi nữa, cả hai cũng thấy bình thường, có lẽ do bị sốc quá nhiều lần nên đã chai lì rồi.
Ngoại trừ đường và muối bị giới hạn mua ba túi, các mặt hàng khác vẫn giới hạn mười phần. Hai người vẫn mua mười chai nước, bánh mì, bánh quy, cùng với các sản phẩm mới như khăn ướt tẩm cồn, băng vệ sinh và băng gạc, toàn là những thứ siêu hữu dụng. Cuối cùng, giỏ hàng gần như không chứa hết nổi, họ phải cố sức xách đến quầy thu ngân.
Khăn ướt tẩm cồn một gói lớn 15 điểm tích lũy, băng vệ sinh một gói lớn 6 điểm tích lũy, băng gạc một cuộn lớn 10 điểm tích lũy, đường trắng và muối 20 điểm tích lũy một túi (100 gam).
Tư Nguyệt mới thêm quy định, phải thanh toán xong mới được ngồi lại ăn hoặc đến góc ăn sáng để gọi món. Hai cô gái đương nhiên ngoan ngoãn tuân thủ.
[Đã thu 1. 222 điểm tích lũy]
[Kinh nghiệm +18, kinh nghiệm hiện tại: (83/200). ]
[Tổng số khách hàng đã đạt 10! Siêu thị phát triển thuận buồm xuôi gió. Thưởng thẻ công cụ x1!]
Tư Nguyệt ngạc nhiên: "Khách quen cũng được tính vào tổng số khách hàng à?"
[Qua ngày mới sẽ được tính lại. ]
Thế thì dễ hơn nhiều rồi! Mắt Tư Nguyệt sáng lên. Cứ cố gắng thu hút khách quen là được.
Đã tích được 8 thẻ công cụ, Tư Nguyệt liền đổi lấy một khay thức ăn thông minh và một kiến trúc 20 mét vuông, còn lại thì tạm thời chưa nghĩ ra nên cứ giữ lại.
Trương Nghiên Nghiên và Tân Minh Châu vẫn chưa bắt đầu chọn món, chỉ đang đứng ngẩn ngơ trước máy bán lẩu Oden để suy ngẫm về cuộc đời. Nhân cơ hội này, Tư Nguyệt nhanh chóng lắp đặt khay thức ăn thông minh.
Như vậy, khi vào góc ăn sáng, khách hàng có thể quẹt thẻ để lấy một khay thức ăn thông minh trước. Sau đó, muốn ăn gì cứ việc lấy và đặt lên khay, kể cả các món trong tủ lạnh. Ăn xong chỉ cần đặt khay vào khu vực thu hồi, hệ thống sẽ tự động tính tiền và yêu cầu quẹt thẻ thanh toán.