Chương 8

Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team

Nhất Bàn Dữu Chanh 15-07-2025 23:37:17

Giản Ninh nghe đến đây thì chẳng buồn hóng tiếp nữa. Cô bật dậy, trong đầu loé lên một suy nghĩ, một tia hy vọng sống còn. "Thịt dị thú." Trong ghi chép sử học của thời đại tinh tế, dị thú là sản phẩm đột biến gen do bị tia vũ trụ chiếu xạ sau khi tầng khí quyển bị phá hỏng. Động vật không có lớp bảo vệ như con người, nên bị biến đổi hàng loạt, khỏe hơn, lì hơn, nguy hiểm hơn, và tất nhiên là béo hơn. Con người nhờ công nghệ chắn phóng xạ nên còn sống sót qua trận đại hoạ. Về sau, họ bắt đầu tái thiết, tạo ra "tân nhân loại" những người có thể kết nối với cơ giáp bằng tinh thần lực để chiến đấu chống lại dị thú. Tóm gọn lại, dị thú là nguy hiểm nhưng cũng là nguồn tài nguyên sống. "Nguy hiểm thì kệ nó, chỉ cần chín kỹ là ăn được." Ý nghĩ này khiến Giản Ninh ngồi thẳng dậy giữa đêm, mắt sáng như đèn pha. Nếu cô không ăn được cơm bình thường ở thời đại này, thì cô sẽ tự săn đồ ăn cho mình. Thời gian trôi qua đủ lâu, đến mức cái đám dân tinh tế vốn hay soi mói cũng bắt đầu mặc định một chuyện dị thú là để tiêu diệt, chứ không phải để đem nấu lẩu. Chuyện ăn mấy thứ từng nhiễm phóng xạ đã sớm bị vứt xó, chẳng ai còn để tâm nữa. Thẳng thắn mà nói, Giản Ninh thấy chuyện này có gì to tát đâu. Thời đại này mà vẫn lo mấy tia phóng xạ li ti. Người ta đi đứng tự do, không cần mặc đồ bảo hộ, hít thở khí trời mỗi ngày, chứng tỏ mức phóng xạ trong không khí đã giảm đến mức ăn ké một miếng thịt dị thú chắc cũng không chết được. Càng nghĩ càng thấy khả thi, Giản Ninh không ngồi yên được nữa. Cô bật dậy, xác định phương hướng, rồi đẩy cửa bước thẳng ra ngoài như một người phụ nữ đang đi tìm đồ ăn giữa thời loạn thế. Cùng lúc đó, trong căn phòng sát vách, Tô Vũ Đồng khẽ khàng mở hé cửa, lén nhìn ra. Đôi mắt từng e dè yếu đuối giờ lại thoáng hiện nét trầm ngâm, suy tính. Cô ta không nói gì, nhưng rõ ràng không đơn giản như vẻ bề ngoài. Giản Ninh không lạ. Cô biết rõ Tô Vũ Đồng không phải dạng "bánh bèo" cần bảo vệ. Nhưng hiện tại, thứ cô quan tâm không phải là Tô Vũ Đồng mà là bữa tối. Mục tiêu là sân huấn luyện. Đúng ra nơi này là để binh lính luyện tập thể lực, đánh quyền, chạy bộ các thứ. Nhưng vì dị thú triều ập tới bất ngờ, nơi đây giờ đã biến thành nghĩa địa tạm thời, xác dị thú nằm la liệt, lớn có, nhỏ có, đủ mọi hình dạng kỳ dị.