Chương 32

Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team

Nhất Bàn Dữu Chanh 15-07-2025 23:37:16

Người đang nằm dưới đất kia, tên là Trần Trạch Đào, tay chân thân tín của Hà Khiêm. Thường ngày vẫn không ưa Chúc Trì Diệu ra mặt. Trong mắt hắn, Chúc Trì Diệu chỉ là ấm êm từ trong bụng mẹ, sống nhờ hào quang gia tộc, ngoài mặt bày ra vẻ ngoan ngoãn tử tế, chứ bên trong là một trà xanh chính hiệu. Cho nên lần này, dù Hà Khiêm chỉ dặn là diễn cho giống, Trần Trạch Đào lại chơi thật, đấm thật, đánh thật, không chút nương tay. Hà Khiêm kỳ thực cũng nhìn ra rồi. Nhưng vì cậu tin vào thực lực Chúc Trì Diệu, nên chẳng buồn ngăn cản ngược lại còn tưởng đây là cơ hội để Chúc Trì Diệu lập uy trước mặt đàn em. Ai ngờ, vừa dựng sân khấu xong, Giản Ninh liền đạp cửa lên sân khấu nhận vai chính. Chúc Trì Diệu còn chưa kịp ra tay, Giản Ninh đã tiện tay đè người xuống sàn. Trần Trạch Đào thử giãy mấy lần mà không được, sắc mặt càng lúc càng đỏ, hai mắt phun lửa. "Con nhóc này dám nhục mạ ông đây?" Hắn nghiến răng, cố nén giọng gằn lên: "Con nhãi, đừng có quá đáng." Giản Ninh hừ lạnh, buông tay: "Ai quá đáng trước hả?" Đánh nhau xíu xiu để hâm nóng máu trẻ tuổi thì còn hiểu được, chứ đấm thẳng vào xương sống người ta thì cũng hơi quá rồi. Dù Giản Ninh có phải kiểu lạnh nhạt với thế giới, cũng không thể làm ngơ trước loại ra tay độc ác này. Trần Trạch Đào được buông tay, lập tức bật dậy ôm lấy tay đau, tưởng là mình vừa hù được Giản Ninh sợ chạy, cười khẩy. Nhưng chưa được ba giây, hắn đã lại lao thẳng tới, định úp Giản Ninh một cú phản đòn. Lần này, hắn đánh thật, không diễn nữa. Ngô Diệp đứng ngay cạnh còn chưa kịp phản ứng, chỉ biết há hốc miệng nhìn. Quần chúng xung quanh thì bật tiếng hét kinh hoàng, tưởng đâu lần này Giản Ninh tiêu đời rồi. Hà Khiêm thấy vậy, vội bước tới: "Trần Trạch Đào." Nhưng khi ánh mắt vừa lia đến Giản Ninh đang xoay người, Hà Khiêm bỗng dừng chân. Không những không cản, cậu còn lùi lại vài bước, khoanh tay chuẩn bị. "Coi biểu diễn nào, tổ tông nhỏ Chúc Trì Diệu rốt cuộc chọn đúng người rồi." Bởi vậy lúc này, khoảng cách giữa Hà Khiêm và Giản Ninh có hơi xa một chút. Dù cậu có muốn chạy nhanh cỡ nào, cũng không kịp ngăn Trần Trạch Đào lại. Mà Giản Ninh thì hoàn toàn không có lấy một chút hoảng hốt. Mặt vẫn lạnh như băng, ánh mắt tỉnh táo, thái độ vô cùng bình thản. Trần Trạch Đào vừa lao tới, Giản Ninh lập tức phản công, đẩy Chúc Trì Diệu về phía Ngô Diệp, rồi quỳ gối lách người tránh đòn. Một chiêu né người vừa vặn khiến Trần Trạch Đào đánh vào khoảng không. Ngay sau đó tay phải của cô luồn qua dưới nách hắn, thuận thế vươn ra sau, năm ngón tay túm chặt mái đầu xù lông lợn, lôi mạnh về phía trước.