Chương 28

Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team

Nhất Bàn Dữu Chanh 15-07-2025 23:37:16

Nói xong câu đó, Chúc Trì Diệu cũng chẳng buồn quan tâm xem Hà Khiêm nghe xong thì sẽ lộ ra vẻ mặt gì. Anh quay người bước vào phòng, ung dung thu dọn quần áo chuẩn bị đi tắm. Còn Hà Khiêm thì đứng chết trân tại chỗ, vẻ mặt đầy bối rối như thể vừa xem xong một bộ phim nghệ thuật không hiểu nổi nội dung. Lâu thật lâu sau, cậu mới thở dài, lẩm bẩm: "Rồi rồi rồi, cậu là tổ tông, cậu muốn sao cũng được." Chỉ là, vừa cúi xuống nhặt khăn mặt lên, cậu vẫn không nhịn được lẩm bẩm thêm một câu: "Thật không hiểu nổi." Sáng hôm sau, trời mới tờ mờ sáng, Giản Ninh đã bị tiếng hô tập hợp ngoài sân huấn luyện làm cho tỉnh giấc. Cơ thể cô lập tức phản xạ có điều kiện như được lập trình sẵn bật dậy, rửa mặt, thay đồ, chỉnh tác phong. Chưa đến năm phút, cô đã rời ký túc xá, chạy chậm xuống sân huấn luyện. Nhưng đến nơi rồi thì Giản Ninh đứng khựng lại. Trước mặt cô là một cảnh tượng khiến người ta giật mình cả một đội ngũ chiến sĩ cao to, tư thế chỉnh tề, chính là quân nhân của quân khu 3. Mà đứng đầu hàng, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt nghiêm nghị không nói một lời, chính là tổng chỉ huy của đội bọn họ. Nhìn thấy Giản Ninh đang thở hồng hộc chạy tới, mấy người lính khu 3 bắt đầu xì xào nhỏ giọng với nhau, nhưng chẳng ai thèm hạ âm lượng cả. "Hoá ra khu 13 cũng có người dậy sớm tập luyện à?" "Lạ nhỉ? Mấy hôm trước có thấy ai bên đó đâu?" "Ai biết được, chắc mới ra khỏi phòng y tế?" "À à à, nhớ ra rồi. Cô này hình như là người đã liều mình cứu người trong trận dị thú triều ấy, rồi bị thương nặng?" "Thì ra là thế, trách sao hôm nay lại thấy xuống huấn luyện sớm thế." Giản Ninh nghe hết mấy lời ấy, chỉ biết im lặng mà đi chậm lại. Suýt thì quên mất khu 13 vốn là nơi thu lưu tàn binh bại tướng, cả đám bị coi là vô kỷ luật, chẳng ai thèm quan tâm hay kiểm tra. Mấy người như vậy làm gì có chuyện dậy sớm tập luyện. Cô mà không bị thương thì chắc giờ vẫn còn bị đánh đồng với đám đắp chăn ngủ nướng ấy thôi. Sau khi xác nhận tình hình trên sân huấn luyện, Giản Ninh không nói không rằng lập tức xoay gót, rảo bước thẳng về phía góc sân nơi tối hôm qua cô từng trốn đi nướng thịt lén. Cô không ngốc. Ở lại cái sân huấn luyện kia làm khỉ trong chuồng cho người ta soi mói, chê cười chắc. Không nhé. Tự biết thân biết phận là đức tính tốt.