Chương 26

Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team

Nhất Bàn Dữu Chanh 15-07-2025 23:37:17

Dù gì thì Tô Vũ Đồng hiện tại cũng chỉ là một "hạt đậu" bảy tuổi. Giản Ninh đã cứu về rồi thì không thể mặc kệ, bỏ rơi giữa đường được. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cô vẫn thấy tốt nhất là tìm cách để tách ra, sống riêng mỗi người một chỗ sẽ hợp lý hơn. Nghĩ vậy, Giản Ninh trở về phòng mình, đơn giản dọn dẹp sơ qua rồi nằm xuống giường, nhắm mắt nghỉ ngơi. Ở một nơi khác, Chúc Trì Diệu sau khi trở về ký túc xá lại không lập tức nghỉ ngơi. Anh ngồi thả người trên ghế sô pha, hít sâu hương thịt dê còn vương lại trên áo, nhắm mắt không biết đang nghĩ gì. Cái dáng vẻ ngây thơ vô tội khi ở trước mặt Giản Ninh và Ngô Diệp lúc nãy giờ đã hoàn toàn biến mất. Chúc Trì Diệu lúc này, nửa nằm nửa tựa vào ghế, một tay chống cằm, tay còn lại thì nhè nhẹ gõ ngón tay trên đùi như đang tính toán điều gì. Khuôn mặt bình thản, ánh mắt lạnh tĩnh khác xa vẻ ngoài của anh lúc trước. Đúng lúc ấy, bạn cùng phòng đi từ nhà tắm ra. Cậu quấn khăn ngang hông, đầu đội khăn mặt, nước nhỏ từ tóc rơi tí tách xuống bả vai, tụ lại thành một giọt nhỏ lăn xuống xương quai xanh. Vừa lau tóc qua loa, cậu vừa liếc nhìn Chúc Trì Diệu đang nằm nghiêng như thiếu ngủ trên ghế: "Mùi gì mà thơm vậy? Mùi nước hoa mới à, Chúc Trì Diệu?" Chúc Trì Diệu chẳng buồn đáp, đến ánh mắt cũng không thèm liếc sang. Chỉ mở mắt, nhìn chằm chằm vào ngón tay phải của mình, rồi bỗng hỏi: "Hà Khiêm, cậu biết Giản Ninh không?" Hà Khiêm dừng tay lau tóc, nghiêng đầu ngẫm nghĩ một lát, cuối cùng nhớ ra: "Giản Ninh? À, cô gái trong đội nữ ấy hả, cái người lúc nào cũng lặng như tờ, gần như tàng hình ấy hả?" Vừa nói, cậu vừa nhíu mày nhớ lại, rồi gật gù: "Hình như là con gái lớn của Giản Vinh Quang đúng không? Sau đó Giản Vinh Quang tái hôn với ai bên khu một thì phải? Cô con gái ruột với bà mẹ kế cũng có chút xích mích, rồi cuối cùng cô ấy đó bị đưa sang khu 13." Nói thì nghe có vẻ to tát, Giản Vinh Quang là thượng tá, nghe cái chức đã thấy oai, nhưng thực tế mà nói ở cái khu 13 này, bất kỳ người lính nào cũng có thể kéo ra cả một gia tộc có quân hàm đè bẹp ông ta không trượt phát nào. Cho nên, trong mắt đám thiếu niên như Hà Khiêm, cái tên Giản Vinh Quang nghe thế thôi chứ cũng chỉ là một người thường có danh tiếng, chẳng có gì to tát. Còn về bà mẹ kế đến từ khu quân sự số một kia, vợ hiện tại của ông ta thì đám này thậm chí còn chẳng buồn nhớ cả tên. Nghe xong lời giới thiệu không thể nào qua loa hơn của Hà Khiêm, Chúc Trì Diệu nghĩ ngợi một lát, rồi hỏi tiếp: "Nhà họ Giản bây giờ lại có thêm con nữa à?"