Dưới bối cảnh như vậy, kiểu phế vật như Giản Ninh không có tinh thần lực, không có khí chất chỉ e chưa sống nổi nửa năm đã bị bài xích, bị kỳ thị đến mức không thể tồn tại.
Đối với loại người đáng thương gần như chắc chắn sẽ bị đào thải như thế, Chúc Trì Diệu chẳng buồn quan tâm hay lãng phí thời gian.
Cho đến một ngày.
Hôm đó, một cô gái tên Tô Vũ Đồng bỗng mang theo cả một đám dị thú lao đến, xuất hiện ngay trên bầu trời khu 13.
Toàn bộ mọi người đều vội vã chống lại dị thú, chẳng ai quan tâm đến một Giản Ninh không có tinh thần lực đứng phía sau.
Nhưng, đúng vào lúc ánh mắt của Giản Ninh chạm phải ánh nhìn của Tô Vũ Đồng, cô như phát điên, xông thẳng qua đám đông, lao đến giữa Tô Vũ Đồng và đám dị thú.
Cô dang rộng hai tay, chắn trước mặt Tô Vũ Đồng dùng chính cơ thể yếu ớt của mình để che chắn.
Đó là lần đầu tiên Chúc Trì Diệu thực sự nhìn rõ Giản Ninh.
Mặc dù trên mặt cô vẫn còn vương nước mắt và vẻ sợ hãi chưa tan, nhưng khoảnh khắc lao tới che chắn trước mặt Tô Vũ Đồng lại không hề có chút do dự nào.
Ngay sau đó, viện quân từ quân khu 3 tới, Giản Ninh coi như gặp may, được cứu khỏi miệng hổ.
Lúc ấy, chẳng ai nghĩ cô sẽ sống sót. Chính Chúc Trì Diệu là người âm thầm thúc đẩy cả nhóm quyết định, đưa cô vào buồng trị liệu trên chiến hạm chỉ vì cú lao lên ấy, vì cái khoảnh khắc dám liều mình không màng hậu quả.
Sau khi tỉnh lại từ khoang trị liệu, Giản Ninh không nói hai lời, lập tức đi tìm ba người Trương Đồng, trực tiếp cho một trận không khách khí.
Cũng từ lúc đó, ấn tượng về Giản Ninh trong mắt Chúc Trì Diệu hoàn toàn bị lật ngược.
Bây giờ, cô lặng lẽ ngồi bên cạnh anh, ánh sáng lấp lánh khúc xạ từ đôi mi dài phủ xuống gò má, cánh môi phớt hồng khẽ mím lại. Làn da trắng nõn đối lập với sắc hồng nhẹ ấy, mềm mại đến mức khiến người ta muốn chạm thử một cái xem cảm giác thế nào.
Chúc Trì Diệu bất giác nghiêng người sát lại, cứ như bị mê hoặc, suýt nữa thì cúi xuống gần hơn.
Nhưng ngay đúng lúc ấy, Giản Ninh ngẩng đầu lên, mắt đối mắt, thản nhiên nói:
"Tôi gửi kế hoạch huấn luyện sơ bộ cho cậu rồi, xem qua xem có chỗ nào cần sửa không."
Chúc Trì Diệu giật mình hoàn hồn, mặt mũi vẫn giữ được vẻ tự nhiên, mở quang não lên, cẩn thận đọc tập tin mới nhận.
Phải nói thật, nếu là ở kiếp trước, với lượng huấn luyện Giản Ninh sắp xếp, người thường chỉ có nước khóc tiếng Mán. Đó là cường độ có thể khai thác đến tận cùng tiềm năng thể chất con người.