Chương 25

Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team

Nhất Bàn Dữu Chanh 15-07-2025 23:37:17

Giản Ninh hơi sửng sốt, lập tức quay lại nhìn Chúc Trì Diệu bằng ánh mắt dò xét như thể đang bắt tại trận một kẻ giả bộ ngây thơ. Cái tên này lúc đầu còn vờ vịt bảo là bị mùi thơm hấp dẫn đến, thế mà giờ lại chủ động lộ rõ hứng thú. Ngay cả bếp lò nho nhỏ cũng nghe ra, ai biết anh đã đứng bên đó rình mò từ bao giờ rồi. Ngô Diệp người vốn đã định quay gót rời đi vừa nghe Chúc Trì Diệu hỏi xong liền quay ngoắt lại, hớn hở nhập hội: "Đúng rồi đó. Người anh em à, hay là cậu thử vẽ sơ sơ bản vẽ đi, kiểu gì mấy người bên cơ giáp chúng tôi nhìn cũng hiểu được đại khái ấy mà." Dù bên khu 3 của bọn họ có thể không hiểu rõ công nghệ kiểu này, nhưng cái bếp Giản Ninh dùng trông đơn giản lắm, đâu phải thứ gì phức tạp, cũng không đến mức không thể chế ra. Giản Ninh không thèm để tâm đến lời phụ hoạ của Ngô Diệp, mà chỉ nhìn chằm chằm Chúc Trì Diệu, ánh mắt như muốn xoi mói tận óc. Chúc Trì Diệu bị nhìn đến mức hơi chột dạ, gãi đầu rồi nhỏ giọng nói: "Thật ra tôi có một người anh, anh ấy làm thiết kế cơ giáp. Tôi định hỏi thử anh ấy có thể chế tạo được không." Nghe đến đây, Giản Ninh mới chịu thu ánh mắt lại, rồi khẽ liếc sang Ngô Diệp người đang phấn khích thấy rõ nói dửng dưng: "Để về tôi thử phác thảo sơ qua bản vẽ, vài ngày nữa đưa cho mấy người xem." Thật ra Chúc Trì Diệu nói thật bao nhiêu, nói dối bao nhiêu thì Giản Ninh cũng chẳng chắc. Nhưng một bộ bếp đầy đủ, gọn nhẹ là thứ cô thực sự cần. Hơn nữa, tên họ của Chúc Trì Diệu cô cũng đã biết, khu quân sự số 13 dù có thảm hại đến đâu, thì rốt cuộc cũng vẫn là một đơn vị chính quy. Anh cũng không đến mức có gan giả danh người khác mà tới đây trà trộn. Sau khi bàn bạc xong chuyện bản vẽ bếp, cả ba tản ra, ai về phòng nấy. Lúc Giản Ninh về đến ký túc xá, vừa mới mở cửa phòng thì bỗng nghe thấy bên phòng kế bên vang lên tiếng đóng cửa hơi vội, nghe cái "rầm" một cái là biết không tự nhiên chút nào. Giản Ninh đoán chắc là Tô Vũ Đồng cô bé cùng phòng tạm thời của mình nghe tiếng mình về nên lật đật lùi vào phòng, đóng cửa cái rầm. Cô cụp mắt xuống, cũng chẳng định đi tìm hay truy hỏi Tô Vũ Đồng đang giở trò gì trong phòng, càng không có hứng điều tra xem cô ta đang tính toán chuyện gì sau lưng mình.