Chương 14

Tinh Tế: Nữ Thần Hậu Cần Gánh Team

Nhất Bàn Dữu Chanh 15-07-2025 23:37:17

Giản Ninh đánh giá con dê dị thú trước mặt một lượt thân hình cũng không quá to, nói thật thì trông còn ngon lành hơn cô tưởng. Cô ngẫm ngẫm một chút, rất nhanh đã có kế hoạch trong đầu. "Có lửa không?" Cô nghiêm túc hỏi. Ngô Diệp suýt nữa nghẹn họng. Cậu tưởng Giản Ninh sẽ làm gì đó thật oách, kiểu nghiền xương thành tro, thiêu xác tế trời, hay ít nhất cũng phải xách súng laser bắn tan tành con dê cho hả giận chứ. Chứ ai lại đứng giữa sân huấn luyện nửa đêm đòi nhóm bếp nướng dê? Ngô Diệp đúng là không lường được. Nhưng mà, cái việc lấy lửa này thực ra cũng không khó. Cậu gật đầu, dẫn cô tìm một góc khuất hơn nữa phía sau sân huấn luyện, chuẩn bị triệu hồi cơ giáp để bật lửa cho cô. Dù gì thì hệ thống điều khiển trong cơ giáp cũng có tích hợp súng laser và pháo điện từ cỡ nhỏ châm lửa kiểu đó chắc cũng nhanh. Nhưng khi Ngô Diệp còn đang định gọi cơ giáp ra, cậu bỗng thấy Giản Ninh đang làm gì đó lạ lạ. Cô đang cúi đầu, lom khom bên một bụi cây, tay không ngừng cào cào đống lá khô rơi rụng, nhặt nhạnh cành khô, rồi rất nghiêm túc chồng lên thành một đống nhỏ. Ngô Diệp: "?" Chưa kịp hỏi, Giản Ninh đã lôi đâu ra một con dao găm quân dụng,"xoẹt xoẹt" vài phát tước sạch mấy cành cây lớn hơn, dựng lên vài cái kệ hình chữ A đơn giản kiểu giá nướng thịt mà người ta hay dùng khi cắm trại dã ngoại. Chẳng mấy chốc, một tổ hợp bếp nướng nguyên thủy phiên bản hành tinh tận thế hiện ra trước mắt. Ngô Diệp chết lặng. "Giản Ninh, cô đang làm cái gì vậy?" Cậu cuối cùng cũng không nhịn được lên tiếng. Giản Ninh phủi phủi tay, như thể vừa hoàn thành một tác phẩm nghệ thuật, sau đó xoay người túm lấy chân con dê dị thú kéo vào sâu trong bụi cây. Cô vừa đi vừa nói rất thản nhiên: "Cậu bật lửa giùm tôi đi, châm đống lá này lên là được. Tôi đi làm thịt nó." Ngô Diệp: "..." Vốn tưởng cô sẽ bày ra một màn rửa hận bằng máu, ai ngờ rửa xong, cô định ăn luôn. Thì ra cái gọi là xử lý là nướng thịt ăn khuya thật sự. Ngô Diệp bấy giờ mới thấy rõ cái cô gái tên Giản Ninh này tuyệt đối không thể đánh giá bằng lẽ thường được. Làm thịt dê thì thứ quan trọng nhất chính là nước sạch. Lúc nãy trong lúc đi lượm cành khô, Giản Ninh mơ hồ nghe thấy đâu đó có tiếng nước chảy róc rách. Cô linh cảm không bao giờ sai. Quả nhiên, đi thêm một đoạn, trước mắt cô hiện ra một "thác nước" nhỏ.