Thiên Tai Dồn Dập, Mạt Thế Chưa Bao Giờ Là Chuyện Đùa
Nhất Trản Hồng Lô18-11-2025 22:41:09
Cô bước chậm về phía đó. Nhà thi đấu của khu mới Đại học Hoa Trung được xây vô cùng hoành tráng, có sức chứa đến cả vạn người. Trong lúc len qua hàng ghế, muốn đi đến chỗ Yến Yến, Khương Vũ không tránh khỏi va chạm với vài bạn sinh viên đã ngồi sẵn. Cô chỉ có thể liên tục xin lỗi, vừa khéo léo chen qua.
Khi sắp tới nơi, một sinh viên phía trước đột nhiên bật dậy, vô tình đụng mạnh vào vai cô.
"Bạn học..."
"Cẩn thận!"
Khương Vũ lảo đảo, suýt ngã, may mà có người nhanh tay đỡ lấy vai cô.
Người vừa va vào không hề có ý xin lỗi, bước chân lết thết rời đi, không thèm quay đầu lại.
Khương Vũ thoáng ngỡ ngàng.
Người đó trông như đang mộng du, ánh mắt lờ đờ, trống rỗng.
Cô muốn suy nghĩ thêm, nhưng âm thanh hỗn loạn của mấy nghìn sinh viên xung quanh khiến đầu cô đau như búa bổ, đành bất đắc dĩ ngẩng đầu lên.
Người vừa đỡ cô đã rút tay lại. Tuy cô không thấp, nhưng để nhìn rõ mặt người đó, cô vẫn phải ngước lên.
Đó là một chàng trai với đường nét khuôn mặt cứng cáp, lông mày rậm, ánh mắt sắc sảo. Anh để tóc ngắn, vóc dáng cao lớn, làn da ngăm khỏe mạnh, không hề đen như các vận động viên thông thường. Khi không cười, trông anh có chút lạnh lùng.
Khương Vũ nhận ra anh ngay.
Hà Chu - trụ cột của đội bóng rổ trường.
Cũng là người mà cô luôn lấy làm hình mẫu mỗi lần đến đây phác họa. Không còn cách nào khác, anh không chỉ đẹp trai, vóc dáng còn cực kỳ cân đối. Cơ bắp rõ nét nhưng không phô trương, thân hình dẻo dai, cân đối như tượng tạc.
Vừa ưu tú, vừa điển trai, lại thêm tính cách trầm ổn nhưng vẫn phảng phất vẻ ngông cuồng của tuổi trẻ.
Nghe nói gia cảnh anh rất khá. Khi còn học năm nhất ở học viện thể thao, anh là "nam thần số một" của trường. Đến năm hai chuyển sang học viện kinh tế, lại trở thành học bá nổi tiếng, đồng thời còn học song bằng với ngành khoa học máy tính.
Từng ấy "điểm sáng" đủ khiến Hà Chu trở thành nhân vật hot nhất diễn đàn trường, có cả loạt bài thảo luận dài cả ngàn tầng chỉ để nói về anh.
"Cảm ơn cậu."
Khương Vũ ôm chặt cuốn sổ vẽ, nhẹ nhàng cảm ơn.
"Không có gì. Tôi cũng đang tìm chỗ ngồi."
Giọng anh trầm thấp, ánh mắt lướt qua người cô, nhìn về phía sau.
"À..."
Biết Hà Chu đang kiếm ghế, Khương Vũ cũng không dám cản đường, vội vàng lách qua tiếp tục đi về phía bạn mình.
Bên cạnh Giang Yến Yến là một nam sinh - người bạn thanh mai trúc mã của cô ấy, Lục Trạch Xuyên, sinh viên Học viện Thể thao.
Chẳng trách Hà Chu lại đi về phía này, chắc là đến tìm Lục Trạch Xuyên.