Chương 20

Thiên Tai Dồn Dập, Mạt Thế Chưa Bao Giờ Là Chuyện Đùa

Nhất Trản Hồng Lô 18-11-2025 22:41:07

"Huống chi ngoài kia còn có núi, có hồ, thiên nhiên vẫn còn đó. Quan trọng nhất là, nhà nước vẫn tồn tại, quân đội vẫn đang hoạt động. Có lẽ bây giờ chưa thể điều quân cứu viện trường học, nhưng họ nhất định đang cố gắng phục hồi trật tự." "Phòng ký túc xá thì chật chội, cũng không đủ đồ ăn, không thích hợp trốn lâu. Nếu vài ngày nữa vẫn không có tin tức gì, chúng ta phải tìm nơi trú ẩn khác trong khuôn viên." "Đến lúc cần thiết... có lẽ phải rời khỏi trường." Giọng Hạ Chu trầm thấp nhưng rất rõ ràng trong màn đêm, mang theo một thứ sức mạnh khiến người nghe không thể không tin. Dù ban đầu chỉ định an ủi Khương Vũ, nhưng càng nói, anh càng cảm thấy những điều mình nói là thật dù thế nào cũng phải tìm cách sống sót. "Đi siêu thị trước nhé?" Đó là nơi Khương Vũ nghĩ tới đầu tiên khi cần vật tư. Siêu thị của khu mới là hàng đầu, quy mô như một trung tâm thương mại: có khu thực phẩm, khu đồ gia dụng, mỹ phẩm, quần áo, phụ kiện... Nếu trời còn lạnh tiếp, cô thì có sẵn quần áo mùa đông, nhưng Hạ Chu chắc chắn không có. Anh cao gần mét chín, mặc đồ của cô chắc chỉ vừa... một ống tay áo. Siêu thị nhất định sẽ nhiều lựa chọn hơn ký túc xá nam. "Nếu siêu thị còn mở thì tốt, nhưng nếu đóng cửa rồi, chúng ta đâu vào được? Với lại, lỡ bên trong toàn biến dị thì sao?" Hạ Chu cũng nghĩ nên đến siêu thị, chỉ là... kế hoạch cụ thể thì phải bàn kỹ thêm. Khương Vũ lại rơi vào im lặng. Cô không muốn liên quan gì đến chuyện đánh nhau với xác sống. Chỉ chạy được đến đó thôi cũng đã là thử thách. "Mệt rồi, tôi ngủ trước đây." Cô chủ động cắt ngang cuộc trò chuyện, chui thẳng lên giường. Hạ Chu: "..." Mình nói bao nhiêu, rốt cuộc có lọt vào tai cô ấy câu nào không vậy? Ngày thứ ba kể từ khi tận thế bắt đầu. Trời âm u, nhiệt độ hạ thấp. Toàn trường mất điện, sinh viên la ó ầm trời. Sau một đêm nghỉ ngơi, Khương Vũ cũng gạt bỏ được mớ suy nghĩ tiêu cực, bắt đầu lục tung ký túc xá tìm lại những thứ còn sót lại từ lần ăn lẩu trước: Rượu cồn dạng rắn, nồi cồn, bật lửa, nến sinh nhật và cả đống nến thơm trang trí. Không phụ sự kỳ vọng, cuối cùng cũng tìm được một thùng nhỏ. Bên trong còn hơn hai chục viên cồn rắn. "Không ngờ ký túc mấy cậu còn có cả mấy thứ này đấy." Ngay cả Hạ Chu cũng không khỏi ngạc nhiên, có chỗ đun nấu, ít nhất mấy ngày tới không phải ăn mì sống nữa rồi.