Thiên Tai Dồn Dập, Mạt Thế Chưa Bao Giờ Là Chuyện Đùa
Nhất Trản Hồng Lô18-11-2025 22:41:08
"Hạn sử dụng của bánh mì này ngắn lắm, không ăn thì sẽ hỏng sớm." Khương Vũ vừa nói vừa giơ ổ bánh lên lắc lắc.
Hạ Chu nhìn tô mì trước mặt, ngẩng đầu hỏi: "Cậu đang ám chỉ tôi nên ăn bánh mì thay vì mì đúng không?"
"Không mà, tôi chỉ sợ cậu thấy bữa tối của tôi ngon hơn thôi."
Khương Vũ nói thật lòng, rất chân thành.
Hạ Chu rút lại ánh nhìn: "Tất cả đều là đồ của cậu. Cậu muốn ăn gì thì ăn, không cần khách sáo."
"Ồ."
Khương Vũ tiếp tục cắn bánh mì.
Dưới lầu, Lâm Gia chờ hồi lâu vẫn không thấy động tĩnh gì. Cái cậu con trai kia trèo lên rồi mà chẳng thấy quay lại báo tin.
Tối đến, trong lúc mở cửa sổ cho mùi lẩu ốc tan bớt, cô không nhịn được, cầm cây sào phơi quần áo gõ mạnh vào bức tường ngoài, ra hiệu nhắc nhở.
"Cộc cộc cộc..."
Khương Vũ suýt chút nữa cắn phải lưỡi.
"Có chuyện gì vậy?" Cô mở cửa sổ nhìn xuống.
"Cậu ổn chứ? Ban ngày có nhiều người bị đám quái vật kia cắn lắm. Cái cậu trèo lên đó... giờ vẫn an toàn chứ?"
Lâm Gia thực sự lo lắng lỡ đâu người kia bị biến dị, rồi quay sang cắn chết Khương Vũ thì sao.
"Cậu ấy an toàn. Đang ăn mì gói."
Chưa có dấu hiệu gì cho thấy sắp hóa thành xác sống cả.
Nghe câu trả lời của Khương Vũ, Lâm Gia mới yên tâm phần nào. Nhưng rồi lại thấy không ổn nam nữ độc thân ở chung một phòng thế kia, nhỡ đâu người đó nổi máu tà tâm, giết người diệt khẩu thì sao?
Cô ấy đang định nhắc nhở Khương Vũ đề phòng một chút.
Thì từ trong phòng, chàng trai kia cũng bước ra cửa sổ, tay cầm tô mì đang bốc khói nghi ngút. Gương mặt cương nghị, đường nét sắc lạnh, khí chất như lưỡi kiếm vừa tuốt khỏi vỏ.
"Hạ Chu!"
Lâm Gia suýt hét lên vì kích động, là một trong những gương mặt nổi bật nhất trường!
Cô ấy đúng là quá may mắn rồi. Trong đại nạn mà lại được sống cạnh hai "đại thần" như vậy.
Cô ấy lập tức nuốt trọn lời định nói vào bụng. Dù Hạ Chu có vẻ lạnh lùng, không thân thiện cho lắm, nhưng nhân phẩm thì khỏi chê.
Hơn nữa, người theo đuổi Hạ Chu trong trường đông không đếm xuể, từ tám nghìn đến mười nghìn cũng chẳng sai, vậy mà chưa từng nghe có tin đồn mập mờ với bất kỳ cô gái nào.
Trên diễn đàn, có người còn lén đoán chắc anh... không thích con gái.
Làm tròn lên thì... cũng đều là chị em cả thôi.
Lâm Gia lúc này mới hoàn toàn yên tâm.
"Cậu biết tôi à?"
Hạ Chu nhướn mày, vẻ mặt có chút khó hiểu, rõ ràng không nhớ ra mình từng gặp người này bao giờ.