"Cái này hay đấy, tôi còn đang lo là Giang Dụ không chết được, hóa ra là muốn công chiếu ký ức của cô ta ra cho toàn thiên hạ xem!" Phó Ngôn Tu oán giận nói: "Vậy mà cô ta còn muốn giết Sở Y, cho dù có bị trừng phạt thế nào cũng đáng!"
Lệ Cận Minh không nói tiếp. Nhưng suy nghĩ của anh ta cũng giống với Phó Ngôn Tu. Suýt nữa thì Giang Sở Y đã bị Giang Dụ giết chết, bây giờ cô ấy còn đang dưỡng thương trên đảo nhỏ.
Dám động vào người phụ nữ của Lệ Cận Minh này, Giang Dụ chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp!
"Không được! Các người không thể làm như vậy!" Giang Dụ đứng lên la lớn: "Các người làm vậy là đang xâm phạm quyền riêng tư của tôi!"
Bị xem hết ký ức rồi thì sao có thể làm ác nữ được nữa? Sao có thể bị mọi người xa lánh, bị vạn người chửi rủa? Sao có thể bị tử hình theo đúng cốt truyện đây?
Vậy chẳng phải mười năm qua của cô đều đổ sông đổ bể?
Còn 100 tỷ của cô... Chẳng phải sẽ tan thành mây khói sao?
"Tiểu thư Giang Dụ, đây là bản thỏa thuận hiến tặng do chính tay cô ký hôm qua." Một nữ cảnh sát bước đến, đưa cho cô một tập tài liệu: "Cô đã tự nguyện hiến thân thể mình vô điều kiện cho quốc gia, phục vụ nghiên cứu khoa học và y tế. Nếu không tin, cô có thể xem lại."
Giang Dụ nhận lấy tài liệu, mặt mày tái mét.
Đúng là hôm qua cô có ký tên. Chỉ là... Cô tưởng đó là thỏa thuận hiến tặng di thể. Dù sao cũng sắp chết rồi nên cô không hề đọc kỹ, chỉ nghĩ ký đại cho xong, xem như để lại chút cống hiến cho đất nước mà mình đã sống suốt mười năm qua.
Nào ngờ, bản thỏa thuận hoàn toàn không hề nhấn mạnh đến "di thể", mà chỉ viết mơ hồ: "Hiến thân thể".
"Không được, tôi hối hận rồi, tôi không muốn hiến nữa!" Đôi tay cầm tài liệu của Giang Dụ khẽ run lên.
"Đây không phải là chuyện cô nói hối hận là có thể hối hận được." Nữ cảnh sát chỉ vào trang cuối cùng: "Cô xem rõ câu cuối chưa? Sau khi ký tên, bản thỏa thuận lập tức có hiệu lực. Không được đổi ý."
Đôi mắt Giang Dụ lập tức mất hết hy vọng. Buổi tử hình đang được phát sóng trực tiếp. Nếu ký ức bị trích xuất rồi phát lên, nó cũng sẽ bị công chiếu trên toàn mạng.
Chuyện đã tới nước này rồi, vậy mà lại thất bại trong gang tấc?
Giang Dụ chợt lóe lên ý định tự sát, nhưng rất nhanh đã tự lắc đầu phủ nhận. Trước đây hệ thống đã từng nói, tự sát coi như nhiệm vụ thất bại. Sau khi tự sát, cô không thể trở lại thế giới thực, nên coi như thật sự đã chết.
[Hệ thống, hệ thống?] Giang Dụ nôn nóng gọi hệ thống trong lòng.