Chương 22

Ký Ức Bị Công Chiếu, Thiết Lập Ác Nữ Sắp Sụp Đổ!

Nhất Chỉ Miêu Lư 13-10-2025 01:17:00

Vậy mà... Đây là cách Giang Sở Y báo đáp bà ta sao? Thế mà nó lại muốn giết chết con trai bà ta! Giang Sở Y, thứ nghiệt chủng này! Ngực bà ta phập phồng dữ dội, giờ phút này chỉ hận không thể xé xác nó ra thành trăm mảnh! Sau cơn giận, trong lòng mẹ Giang dâng lên một nỗi ân hận sâu sắc. Từ trước đến nay, bà ta luôn cho rằng chính Giang Dụ đã đẩy Giang Diệu xuống sông, từ đó coi con gái ruột như người xa lạ, cho rằng nó không có tình cảm, không có trái tim, là kẻ vong ân bội nghĩa, vô cùng lạnh nhạt với nó. Nhưng không ngờ, hóa ra Dụ Nhi lại bị oan! Con bé bị oan uổng đến vậy! Dụ Nhi chỉ là một cô bé mà thôi, thế mà lại phải chịu oan khuất lớn như vậy, rất khó có thể tưởng tượng được là con bé đã vượt qua thế nào. Nếu đổi lại là bà ta hồi trẻ, chắc đã có ý định chết đi từ lâu rồi. Dụ Nhi, con gái của mẹ, là mẹ có lỗi với con... Lúc này, nước mắt mẹ Giang đã rơi lã chã, bà ta nhìn về phía Giang Dụ đang bị trói trên pháp trường cách đó không xa. Sao con gái của bà ta lại đáng thương thế này... Tất cả là do năm đó bà ta không phân biệt đúng sai, chỉ nghe lời một phía của Giang Sở Y... Ba Giang cũng vô cùng chấn động. Thực ra bấy lâu nay, cũng không phải là ông ta không biết những trò vặt và mưu mô của Sở Y. Chỉ là không muốn vạch trần mà thôi. Nhưng ông ta thật không ngờ, nó lại dám ra tay với anh trai của mình! Dù ông ta không thích đứa con trai đó lắm, nhưng đó là đứa con trai duy nhất của ông ta! Giang Sở Y, sao nó có thể làm ra chuyện như vậy! [Trời ơi, tôi vừa thấy cái gì thế này? Tôi như vừa thấy chuyện động trời vậy?] [Không phải Giang Dụ đẩy Giang Diệu xuống sao? Hóa ra lại là Giang Sở Y!] [Tôi đã cảm thấy chuyện này có uẩn khúc từ đầu rồi mà!] [Giang Sở Y đúng là kẻ mặt người dạ thú, Giang Diệu tuy ngốc nghếch nhưng đối xử với cô ta tốt như vậy, sao cô ta nỡ ra tay chứ!] [Tội nghiệp chị Dụ quá, gặp phải một đứa em giả tạo như thế, còn thêm cả gia đình kỳ quái nữa, nếu là tôi chắc đã hắc hóa từ lâu rồi!] Trước màn hình, Giang Dụ lười biếng ngẩng đầu nhìn trời. Cảm giác được "tẩy trắng" thật là... Khó chịu. Cô trơ mắt nhìn bản thân trong màn hình đang không chút do dự nhảy xuống dòng sông lạnh thấu xương. Khoảnh khắc nhảy xuống sông, cả người Giang Dụ rùng mình một cái, cảm giác lạnh buốt như xuyên thấu tới tận đỉnh đầu. Tuy cô đóng vai nữ phụ ác độc, nhưng chẳng lẽ lại đứng nhìn một người sống sờ sờ chết trước mặt mình sao? Nước chảy xiết vô cùng, trong nháy mắt Giang Diệu đã bị cuốn đi xa. Giang Dụ xác định phương hướng rồi bơi hết sức về phía Giang Diệu. Giang Diệu liên tục kêu cứu, sặc không ít nước. Điều tệ hơn là, anh ta bị cuốn đến đoạn có lưới sắt. Nơi đó cực kỳ nguy hiểm, nếu bất cẩn là sẽ bị dây thép cứa rách ruột gan. Giang Dụ cẩn thận bơi tới, lúc cứu được Giang Diệu thì anh ta đã hôn mê bất tỉnh. Cô cẩn thận che chắn cho Giang Diệu, không để lưới sắt cứa vào người anh ta. Giang Diệu đã rơi vào trạng thái sốc, nếu còn mất máu nữa thì hậu quả không dám tưởng tượng... Thậm chí cô còn dùng thân mình chắn lưới sắt, một tay ôm lấy Giang Diệu, để đầu anh ta nổi lên mặt nước. Giang Dụ vung tay bơi trong dòng nước lạnh, lưới sắt quá dày đặc, bất chợt... Một cơn đau nhói truyền tới từ cánh tay, máu đỏ lập tức loang ra trong làn nước lạnh buốt. Cánh tay Giang Dụ bị rạch ra một vết thương rất lớn. Đúng là nợ anh ta rồi! Giang Dụ trừng mắt nhìn Giang Diệu trong lòng, vẫn cẩn thận không để anh ta bị thương thêm. Cuối cùng cũng bơi được vào bờ. Cô chẳng kịp lo cho vết thương của mình mà dùng sức ép ngực Giang Diệu. Không cấp cứu kịp thì anh ta sẽ đi đời thật mất. Giang Diệu nôn ra mấy ngụm nước sông, cuối cùng bắt đầu ho, rồi chậm rãi mở mắt.