Chương 25: Thiều Cảnh, ngươi sắp chết rồi

Ác Nữ Xuyên Sách, Vô Tình Hóa Bạch Nguyệt Quang

Khương Trầm Dạng 02-09-2025 22:40:19

Giang Vân Dịch vừa dứt lời, Ôn Thiều Cảnh liền cảm nhận được thanh phi kiếm dưới chân đột nhiên gia tốc. Nàng vô thức nắm chặt lấy thắt lưng của Thiệu Hi, phi kiếm sượt qua, hạ xuống cạnh bên kiếm của Lãnh Chân. Thiệu Hi giơ tay gõ một cái lên đầu Giang Vân Dịch. "Xưa nay ta vẫn cảm thấy mình còn trẻ lắm, đệ cứ nói như vậy, khiến ta có cảm giác bản thân đã già đến mức bước một chân xuống lỗ đến nơi rồi." Thiệu Hi hậm hực nói. Xét theo tuổi tác, tuy Thiệu Hi vẫn thuộc hàng trẻ tuổi trong tu giới, song dẫu vậy cũng không thể trẻ bằng Giang Vân Dịch năm nay mới mười bảy. Giang Vân Dịch xoa đầu: "Tỷ vốn đã lớn tuổi hơn cả cữu cữu ta rồi." "Vân Dịch ca ca thật sự đã mười bảy tuổi rồi sao? Ta cứ ngỡ chỉ hơn ta một tuổi thôi chứ." Ôn Thiều Cảnh làm ra vẻ ngạc nhiên thốt lên, không chỉ ngữ điệu đầy kinh ngạc mà ngay cả biểu cảm cũng tròn mắt sửng sốt. Nói xong lại khẽ ho vài tiếng: "À... Ta không có ý gì khác, chỉ cảm thấy Vân Dịch ca ca... Ừm, thật trẻ trung mà thôi." "Phải đó, đã mười bảy rồi mà còn ngây thơ đến vậy." Thiệu Hi tiếp lời. Giang Vân Dịch liếc nhìn Ôn Thiều Cảnh. Năm xưa mẫu thân hắn ta từng nhờ người tính số mệnh cho hắn ta, nói đời hắn ta có một kiếp nạn lớn. Nếu không ngoài dự đoán thì người gây kiếp ấy chính là Ôn Thiều Cảnh, nàng được sinh ra là để khắc Giang Vân Dịch. "Thiều Cảnh, nếu muội có thể gia nhập Phục Thiên Tông, ta nhất định sẽ che chở cho muội. Dĩ nhiên, cho dù muội vào môn phái nào khác, ta cũng có thể nhờ người quen chiếu cố muội." Thiệu Hi cảm thán: "Ta thật sự rất thích muội." Giang Vân Dịch: "..." "Tỷ không cần che chở muội ấy, muội ấy đã có thể ngang nhiên đi lại rồi. Nếu tỷ còn che chở nữa, chẳng phải muội ấy sẽ bay thẳng lên trời sao?" Giang Vân Dịch thốt ra, thầm cầu trong lòng rằng Ôn Thiều Cảnh đừng gia nhập Phục Thiên Tông, nếu không e là những ngày sau của hắn ta thảm rồi. Vừa nói xong, hắn ta ngẩn ra. Chẳng phải những chuyện liên quan đến ngày hôm đó thì hắn ta không thể hé môi nửa chữ sao? Vậy mà câu vừa rồi lại thốt được. Hắn ta lại muốn thử nói tiếp, nhưng cứ động đến chuyện kia thì một chữ cũng không nói ra được. Ôn Thiều Cảnh ho nhẹ hai tiếng, ngước ánh mắt đầy tội nghiệp nhìn về phía Giang Vân Dịch. Vì đang bệnh, nên khóe mắt và chóp mũi nàng ửng đỏ, thoạt nhìn lại càng yếu đuối: "Luôn có cảm giác Vân Dịch ca ca rất không thích ta..."