Chương 3

Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường

Điềm Bính Miêu 26-10-2025 07:08:25

Một số người sống sót phát hiện trên người họ xuất hiện một dấu ấn ánh trăng, thông qua đó có thể triệu hồi hệ thống, sử dụng dị năng. Mọi người gọi nó là hệ thống dị năng Huyết Nguyệt. Loài người nhờ đó mới có cơ hội phản kháng, tránh khỏi tai họa hủy diệt. Nhưng đó chỉ là làm dịu tai họa chứ không thể xóa bỏ nó. Dị năng Huyết Nguyệt quá ít, loài người vẫn luôn sống trong nguy hiểm. Ba trăm năm đã trôi qua, những kẻ bị nhiễm vẫn tiếp tục đe dọa sự tồn vong của loài người. Khắp thế gian đều đau khổ, cô gái ấy cho rằng, chỉ cần cô ấy và bạn mình còn sống thì đã là kết quả mà biết bao người âm thầm hy sinh tính mạng mới có thể đổi lấy được. Chỉ cần còn sống là tốt rồi. Dư Thanh Nghi âm thầm siết chặt nắm tay. Cô ấy cũng phải cố gắng hơn nữa mới được. Đúng lúc cô ấy tự cổ vũ bản thân thì một y tá gõ cửa bước vào. "Bệnh nhân giường 312, kết quả kiểm tra của cô rất tốt. Hiện tại chỉ còn thiếu một chút dinh dưỡng, ở lại bệnh viện theo dõi thêm hai ngày là có thể xuất viện." Y tá tươi cười chúc mừng: "Chúc mừng cô nhé." Diệp Khương còn chưa kịp cảm thấy vui mừng thì bạn cô đã kinh ngạc nhảy dựng lên: "Thật sao? Bạn tôi có thể xuất viện rồi à?" Y tá cười đáp: "Đúng vậy đó." "Oa!" Diệp Khương: "..." Bạn cô có vẻ rất quen với y tá, hai người nhanh chóng trò chuyện sôi nổi. Diệp Khương chỉ yên lặng đứng một bên nhìn, đến khi y tá kiểm tra phòng xong rời đi, bạn cô cũng đi theo ra ngoài. Không lâu sau bạn cô trở lại, dặn Diệp Khương hãy yên tâm nghỉ ngơi trong bệnh viện, cô ấy phải đi làm. Chuyến này là cô ấy xin nghỉ phép để đến thăm, bây giờ cấp trên đang hối thúc, cô ấy làm xong việc sẽ quay lại. Sau khi bạn cô rời đi, phòng bệnh trở nên yên tĩnh giống như ban đầu. Diệp Khương xuống giường, dùng hai chân chưa hoàn toàn hồi phục đi đến bên cửa sổ, mở cửa sổ ra. Ánh nắng từ ngoài chiếu vào người cô. Dù đã nằm suốt ba năm, cô không hề có phản ứng sợ ánh sáng, chỉ lặng lẽ đón nắng và nhìn về phương xa. Những tòa nhà chọc trời san sát, hệ thống giao thông phức tạp, khung cảnh phồn hoa đồng loạt đập vào mắt. Nhưng cũng không thiếu những tàn tích rách nát. Một tòa nhà cao tầng sập một góc, tạo thành một hố sâu to lớn không rõ nguyên do. Sắt thép trơ trọi khắp nơi, cái hố đen ngòm ấy như một vết sẹo xé toạc nền văn minh.