Vậy mà chỉ vừa chạm vào ô nhiễm giả, xương anh ta đã rạn nứt, da thịt bị ăn mòn đến mục rữa, đây chính là ô nhiễm.
Hung hãn thật!
Không hổ là ô nhiễm giả cấp A!
Triệu Dực liếm môi, chiến ý bị kích phát.
Hỏa tiễn bắn ra với tốc độ cực nhanh, tạo thành thế bao vây tấn công về phía ô nhiễm giả.
Đồng thời anh ta mượn lực lao tới, chủ động tiếp cận ô nhiễm giả, tính dùng hỏa tiễn để làm suy yếu nó trước khi tấn công cận chiến.
Nhưng ô nhiễm giả lại đứng yên như tượng, không né không tránh.
Không ổn!
Triệu Dực cảm thấy nguy hiểm định dừng lại, quả nhiên, loạt hỏa tiễn mạnh nhất của anh ta vừa chạm vào người ô nhiễm giả liền phát ra tiếng tạch khô khốc rồi toàn bộ tắt ngóm.
Triệu Dực nhún chân tính lùi lại, nhưng không còn kịp nữa, một bàn tay khổng lồ vung đến, ấn mạnh anh ta xuống đất!
Bụi đất tung bay, tro bụi mịt mù, Triệu Dực bị bàn tay to đè chặt trên mặt đất, không thể động đậy.
"Khụ khụ!"
Lồng ngực đau nhói dữ dội, Triệu Dực nhận ra một bên xương sườn mình đã gãy.
Anh ta siết chặt tay, dồn sức định thi triển một đòn hỏa công nữa, nhưng còn chưa kịp tích lực xong, ô nhiễm giả đã đột nhiên từ trên cao hạ xuống, hóa thành hình người lơ lửng trên không, cúi đầu sát gần hắn.
Khoảng cách quá gần khiến Triệu Dực hoảng hốt, sức mạnh bị gián đoạn, hỏa cầu chuẩn bị phóng ra cũng chỉ còn lại vài tia lửa nhỏ, yếu ớt đến mức còn chẳng bằng pháo hoa cầm tay.
Triệu Dực: "..."
Khoảng cách quá gần khiến ô nhiễm tràn ngập không khí ập đến dữ dội, trong chớp mắt ánh mắt Triệu Dực tan rã, nhưng anh ta lập tức cắn môi giữ tỉnh táo.
Anh ta định dốc sức liều chết một trận thì lại phát hiện ô nhiễm giả lúc này lại lùi lại, đầu nó xoay mạnh, cổ kéo dài ra, nhìn chằm chằm vào cánh tay phải sưng đỏ, xương nứt của anh ta.
Thấu Minh Nhân: "..."
Lúc này, Triệu Dực không biết rằng Thấu Minh Nhân đang thất thần.
Nó nhớ lại khi ở bệnh viện, chính cái tay quái quỷ của nó từng bị một con người bình thường đạp nát một cách dễ dàng.
Không phải do nó yếu.
Bàn tay quái vật của nó vẫn rất cứng cáp.
Là do con người kì lạ kia quá dị thường.
Thấu Minh Nhân rất rõ điều đó, cuối cùng cảm thấy hài lòng.
Những cánh tay quái vật tụ lại phía sau nó, ác niệm lan tràn, nó hoàn toàn có thể nghiền nát dị năng giả này.
Cánh tay quái vật tụ ngày một nhiều, từ mấy chục cái đến hàng trăm, rồi hàng ngàn, hàng vạn, đến mức phủ kín cả bầu trời phía sau nó.
Nhưng nó vẫn chưa ra tay.