Chương 22

Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường

Điềm Bính Miêu 26-10-2025 07:08:24

Tần Đại Xuyên quan sát cặp cha con này, đặc biệt là nhìn kỹ thiếu gia Chu gia, nhưng vì tình hình gấp rút nên anh ta không nán lại, dẫn người rời đi. Xe chạy rời khỏi biệt thự. Trên xe, Triệu Dực nằm co quắp ở hàng ghế sau như sắp chết đến nơi. Cấp trên của anh ta – một người mang phong thái tinh anh lại đang ngồi ở ghế phụ lái, hoàn toàn không để ý gì đến vết thương của cấp dưới, cứ thế hỏi hết câu này đến câu khác về tên ô nhiễm giả cấp A kia. Triệu Dực vừa trả lời yếu ớt vừa cảm thấy trong chốc lát, cấp trên nhà mình và người nhà họ Chu chẳng khác gì nhau, đều là kiểu người chuyên lột da người khác! Tần Đại Xuyên cầm bút điện tử chăm chú nhìn thứ gì đó, Triệu Dực liếc một cái rồi hỏi: "Vẫn chưa có báo cáo tai nạn quy mô lớn nào sao?" Tần Đại Xuyên nhíu mày: "Ừ." Triệu Dực im lặng, lẩm bẩm: "Quả nhiên rất kỳ lạ." Một ô nhiễm giả cấp A lại xuất hiện ở thành phố A – nơi dân cư dày đặc mà không biết nó đã xuất hiện từ khi nào. Đây lẽ ra phải là kiểu chuột gặp kho thóc thì nhào vào cắn phá, vậy mà con chuột lớn này lại không động đến dù chỉ một hạt? Quái lạ, thật sự quá quái lạ. Thật sự là ô nhiễm giả cấp A sao? Triệu Dực vừa hơi nhúc nhích, đụng phải vết thương trên người, đau đến mức trợn mắt nhe răng, được rồi, nhìn cái bộ dạng rách rưới này của mình thì đúng là cấp A thật rồi. Triệu Dực nghĩ tới việc ô nhiễm giả suýt nữa đã xông vào nhà họ Chu, đầu óc thoáng giật giật, rồi nhớ đến Thiếu gia Chu gia, nét mặt cũng trở nên kỳ dị: "Thiếu gia Chu gia hình như khỏi bệnh rồi?" Tần Đại Xuyên không nói gì. Cục Dị Khống có dây dưa với nhà họ Chu khá sâu, nhưng anh ta thì không nằm trong số đó, anh ta cũng chẳng có tâm trạng để đi lấy lòng đám người kia. Triệu Dực tự nói một mình: "Lần trước tôi thấy anh ta cứ như là sắp chết đến nơi rồi, vậy mà giờ lại khỏe mạnh..." Khỏe rồi mà tính cách cũng thay đổi, trở nên ôn hòa hơn hẳn. Hoặc nên nói là... Càng giả tạo hơn. Anh ta nghĩ đến điều gì đó, liếc mắt nhìn vết dấu huyết nguyệt trên hổ khẩu tay mình, nói: "Anh ta là dị năng giả, đúng không." Giọng nói rất chắc chắn. Năng lực thuộc hệ tinh thần, tám phần là thôi miên. Vị thiếu gia đó vừa rồi giống như đã dùng dị năng với cha mình, khi hai người đối mặt, cha anh ta rõ ràng có vẻ hoảng loạn. Tần Đại Xuyên nhìn vào vết huyết nguyệt trong lòng ngón út của chính mình, không nói một lời.