Chương 21

Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường

Điềm Bính Miêu 26-10-2025 07:08:24

Câu trấn an còn chưa nói xong, trên trời mây đen đã tụ lại, sấm sét xé rách không trung, như giao long gào thét xoay chuyển, giận dữ giáng xuống bên dưới. "Có chuyện gì thế?" "Cái kia là cái gì vậy?" "Là ô nhiễm giả đến à?" Cả trang viên lập tức hỗn loạn, gia chủ Chu gia vội vàng chui vào đám đông, thịt trên người run lên bần bật vì sợ. Đám dị năng giả của Cục Dị Khống im lặng như gà. Tổ trưởng tổ một của đội hành động – Tần Đại Xuyên, là một trong số hiếm hoi dị năng giả cấp A, dù xếp hạng chỉ đứng thứ 6 nhưng đó là trong trạng thái năng lực ổn định. Mà năng lực của anh ta lại cực kỳ không ổn định. Cảm xúc mà bất ổn, năng lực cũng loạn theo, hễ tức giận là dị năng bộc phát. Trong trạng thái cuồng bạo, năng lực của anh ta thậm chí còn mạnh hơn cả dị năng giả đứng đầu bên tổng cục. Nhìn tia sét trên trời mà xem, đây rõ ràng là trạng thái cuồng bạo cấp bậc cao! Tinh anh hành chính gì chứ? Không, đây là tên đầu gấu mặc vest! Dị năng giả trong tổ hành động vội nhào tới vây quanh Tần Đại Xuyên, người thì ôm tay, người thì ôm chân giữ chặt anh ta lại. Lúc này gia chủ Chu gia cuối cùng cũng nhận ra, cái gì mà ô nhiễm giả tới chứ, rõ ràng là nam dị năng giả mặc vest này mới đúng! Gia chủ Chu giận dữ, dù chưa rõ đầu đuôi thế nào cũng định phát tác. Nhưng đúng lúc đó, một giọng nói ôn hòa vang lên từ ngoài đám đông: "Cha, đủ rồi." Triệu Dực vừa nghe thấy giọng này, khóe miệng liền giật giật, chính là tên thiếu gia nhà họ Chu đã bắt anh ta nửa đêm dậy hát ru hôm trước. Thiếu gia Chu gia nhìn một vòng trò hề trong sân, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người Tần Đại Xuyên, thoáng dừng một chút rồi nở nụ cười đúng mực: "Xin lỗi các vị, đã làm chậm trễ công việc của các anh. Các anh có thể rời đi rồi. Hôm nay rõ ràng là nhà chúng tôi xử lý không đúng. Như vậy đi, nếu sau vụ ô nhiễm lần này phát sinh tổn thất, Chu gia chúng tôi sẽ gánh 10%, mong mọi người thông cảm." Trên bầu trời, sét cũng dịu đi một chút. Tần Đại Xuyên nhìn chằm chằm vào thiếu gia Chu gia, người kia cười xin lỗi với anh ta. Anh ta nhìn người vừa tới hồi lâu, cuối cùng cũng thu dị năng lại, lạnh nhạt nói với những người bên dưới: "Đi." Đám dị năng giả: "Hả?" Sao đột ngột thế? Quả thật là rất đột ngột, gia chủ Chu gia suýt nữa không kịp phản ứng, da mặt giật giật: "Đi cái gì mà đi?" Thiếu gia Chu gia nhìn cha mình rất sâu, gia chủ Chu gia bị ánh mắt của con trai nhìn chằm chằm, cũng không biết hai người họ đang trao đổi điều gì qua ánh mắt, cuối cùng vẫn thỏa hiệp.