Chương 28

Khi Mẹ Cá Mặn Của Quái Vật Chỉ Là Người Thường

Điềm Bính Miêu 26-10-2025 07:08:23

Cô đi một mình trên con phố trống trải, ánh chiều tà cũng không ngăn được bước chân cô. Hoàng hôn buông xuống, ánh sáng vàng cam rải rác khắp thành phố tĩnh lặng, đỏ như máu nhuộm lên tường. Bỗng nhiên, một tiếng động cơ xe vang lên phá vỡ sự yên tĩnh. Tiếp theo đó, lại thêm một tiếng nữa. Rồi lại thêm một tiếng. Trong những căn hộ có cửa sổ đóng chặt, có người lặng lẽ vén một góc rèm lên, thấy hàng loạt xe được cải trang lao vút qua con phố phía dưới. Đó là đoàn xe của Cục Khống Chế Dị Năng, nhìn theo hướng đoàn xe đang đi... là về phía ngoại ô. Ngoại ô xảy ra chuyện gì vậy? Một tiếng trước lúc hoàng hôn, tại trang viên nhà họ Chu ở vùng ngoại ô. Trời tối luôn khiến người ta sợ hơn ban ngày. Gia chủ nhà họ Chu đích thân chỉ huy người hầu trong nhà kiểm tra lại tất cả cửa sổ đã đóng kín, rồi đích thân kiểm tra lại hệ thống an ninh của trang viên, sau khi xác nhận mọi thứ vẫn hoạt động bình thường, ông ta lại điểm danh lại toàn bộ người có dị năng trong nhà, chắc chắn rằng bọn họ đều được phân công tới bảo vệ phòng của ông ta và con trai, không bỏ sót ai, lúc này mới chịu nhốt mình trong phòng. Ông ta vừa ở trong phòng vừa lẩm bẩm: "Không nên để bọn khốn đó đi..." "Tôi làm sao lại để bọn họ đi rồi?" "Tôi điên rồi! Tại sao lại thả bọn họ đi cơ chứ?" Miệng ông ta cứ lặp đi lặp lại mấy câu này, nhớ đến lúc nguy hiểm như vậy mà lại thả nhóm người có dị năng đang đứng ngay cửa nhà đi mất. Càng nghĩ ông ta càng giận, tức đến mức run rẩy. Đúng là hồ đồ thật rồi, sao lại đi thả người ta chạy chứ! Đám dị năng giả hộ vệ bên cạnh nghe thấy ông ta lẩm bẩm, không dám gây chú ý, ai nấy đều cúi đầu, giả vờ như không nghe thấy gì. Bang bang! Tiếng đập cửa vang lên đột ngột khiến gia chủ nhà họ Chu hoảng sợ đứng bật dậy khỏi ghế, lớp mỡ bụng cũng run lên bần bật. "Ba, là con." Giọng nói ôn hòa vang lên ngoài cửa. Thì ra là con trai ông ta! Gia chủ nhà họ Chu lúc này mới thả lỏng người, trên mặt hiếm khi hiện ra chút vui vẻ, ra hiệu cho người đi mở cửa. Chu Bác – thiếu gia nhà họ Chu bước vào, anh ta không thèm liếc mắt nhìn đám dị năng giả đang đứng trong phòng, chỉ mỉm cười bước về phía ba mình. Gia chủ nhà họ Chu hài lòng nhìn người con trai tuấn tú của mình, hỏi: "Con ngoan à, sao con lại đến đây?" "Không phải đã bảo con ngoan ngoãn ở trong phòng chờ sao?"