Chương 49: Sao cái gì cũng tốn tiền thế này?

Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]

Vãn Tinh Sương 07-10-2025 23:52:42

Những ngày gần đây, nhiệm vụ mua nguyên liệu đã hoàn toàn giao lại cho Trọng Minh phụ trách. Tối hôm trước, Ứng Linh Lung đã lập danh sách nguyên liệu cần mua cho ngày hôm sau. Trọng Minh chỉ cần dựa theo danh sách để mua, đến giờ vẫn chưa từng mắc sai sót gì. Trọng Minh thoải mái xách hai cái rổ lớn từ ngoài quán đi vào, ngẩng đầu nhìn thực đơn vừa mới viết hôm nay. Món đặc biệt của ngày hôm nay là cơm trộn thịt cua xé tay và súp gà gừng. Nhưng mà... bà chủ đâu có bảo cậu mua cua đâu? "Tôi lại tìm thấy một cửa hàng bán hải sản tươi trên Sơn Hải Thương Thành, đã đặt mua ít cua lông." Ứng Linh Lung vừa sắp xếp nguyên liệu Trọng Minh mua về vừa nói,"Đế Giang chắc đã giao hàng đến rồi, cậu đi lấy đi." Trọng Minh đáp một tiếng rồi xoay người rời đi. Có lẽ nên xây một kho nhỏ ở phía sau khu quầy hàng cũ thì hơn. Khi đang gỡ xương đùi gà, Ứng Linh Lung nghĩ thầm. Không gian bếp hiện tại không lớn, cô còn đang ủ rất nhiều dưa muối, lại muốn làm chút rượu nếp, tự làm xúc xích, rồi ướp thêm ít giăm bông, nhưng lại không đủ chỗ. Hơn nữa, mỗi lần Đế Giang đến giao hàng cũng không tiện, nếu có một kho riêng, cậu ta chỉ cần đặt thẳng hàng vào đó, cũng không phải lén lút mỗi lần như hiện giờ. Chuyện này cũng không khó, chỉ cần nhờ anh em nhà Li Lực giúp một tay, nửa ngày là xong. Vấn đề nằm ở chỗ khác... Tiền! Sao cái gì cũng tốn tiền thế này? Món cơm trộn thịt cua xé tay là do có khách đặt trước thì Ứng Linh Lung mới đưa vào thực đơn. Dù sao thì cua lông không rẻ, nếu không có người đặt trước mà lại không bán được, thì công việc kinh doanh vừa mới khởi sắc của cô có thể sẽ lao dốc ngay lập tức. Cô định giá món này là 388 tệ/phần, khẩu phần cũng không lớn, ăn kèm cơm thì một người trưởng thành cũng chỉ no khoảng bảy phần. Thật ra cũng không phải không thể làm khẩu phần lớn hơn, chỉ cần tăng giá là được. Dù sao khách đến ăn cua, quan trọng nhất vẫn là hương vị, giá cả chỉ là thứ yếu. Tuy nhiên, Ứng Linh Lung cũng cân nhắc đến việc cua có tính hàn, nếu ăn nhiều sẽ không tốt cho những người có hệ tiêu hóa yếu. Không phải ai cũng hiểu rõ tình trạng sức khỏe của mình, cũng không phải ai cũng có đủ ý chí để chỉ nếm một chút rồi dừng lại trước một món ngon tuyệt đỉnh, nên cô quyết định giảm bớt khẩu phần để tránh những rắc rối về sau. Cô đặt những con cua lông béo mập vào xửng hấp với phần bụng hướng lên trên, sau đó để Trọng Minh bắt đầu tách cua. Cửa hàng có tên "Hữu Tang Yên" chuyên bán cua lông này quả thật chất lượng hàng đầu. Từng con cua nặng trịch trong tay, lưng óng ánh ánh xanh, vỏ bóng loáng, phần nối giữa mai và bụng căng đầy, chỉ cần nhìn cũng biết tràn ngập gạch cua và thịt cua thơm ngon. Nhưng "Hữu Tang Yên" không rẻ như "Hữu Dư Ngư Trường", thậm chí giá còn cao hơn cả giá thị trường. Tuy nhiên, khi Ứng Linh Lung tự tay bóc thử một con, cô phải thừa nhận đây là con cua ngon nhất cô từng ăn, số tiền bỏ ra hoàn toàn xứng đáng. Trọng Minh dường như không hề bị cám dỗ bởi thức ăn, cậu vẫn giữ vẻ mặt bình thản mà tách cua. Khi nắp mai vừa được mở ra, hơi nóng mang theo mùi thơm đặc trưng của cua bốc lên, đập vào mắt là lớp gạch cua óng ánh, đỏ au. Cậu dùng cán muỗng nhẹ nhàng gạt lớp gạch vàng tươi xuống trước, sau đó mới tách thịt cua trắng nõn. Trong tay Trọng Minh, lớp vỏ cứng rắn của con cua chẳng khác gì tờ giấy mỏng, chỉ cần bóp nhẹ kìm là vỏ cua lập tức nứt ra, cậu nhanh chóng lột vỏ, để lộ những thớ thịt cua run rẩy rơi xuống. Thịt cua được gỡ sạch dần dần chất thành một ngọn núi nhỏ trong bát, còn đống vỏ cũng dần dần cao lên bên cạnh. Những chiếc vỏ cua đã được rửa sạch sẽ, bỏ đi phần miệng và mắt, sẽ được dùng để nấu dầu cua, giúp món cơm trộn thịt cua xé tay có hương vị đậm đà hơn.