Chương 29: Cô thích nhất là người khác gọi mình là bà chủ, nghe có cảm giác rất giàu có
Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]
Vãn Tinh Sương07-10-2025 23:52:42
"Nhị Tiểu Tử? Sao cậu lại đến đây?"
Hoàng Bách Hào lập tức kéo Ứng Linh Lung ra một góc:
"Chị hai ơi, bạn em đang ở đây, đừng gọi em như thế, cho em chút thể diện được không?"
Ứng Linh Lung liếc cậu một cái:
"Ba cậu mà biết cậu gọi tôi là chị, chắc chắn sẽ đánh cậu nát mông."
Ông chủ Hoàng đâu phải là không thuê nổi người khuân vác, Hoàng Bách Hào siêng năng chạy lên Thiên Ngô Tông như vậy là vì cha cậu muốn cậu bái sư gia nhập vào Thiên Ngô Tông.
Với cái tư chất này của cậu, muốn làm sư đệ của Ứng Linh Lung đúng là chuyện viễn tưởng. Cho dù cậu muốn bái cô làm sư phụ, cô cũng không muốn nhận.
Hoàng Bách Hào ngẩn người:
"Vậy em gọi chị là gì đây... Đúng rồi, bây giờ chị là chưởng môn, nhưng em cũng không thể gọi chị là chưởng môn được, nghe kỳ lắm!"
Ứng Linh Lung liếc cậu một cái:
"Gọi là bà chủ đi."
Cô thích nhất là người khác gọi mình là bà chủ, nghe có cảm giác rất giàu có.
Cô đẩy Hoàng Bách Hào đến ngồi cùng đám bạn, đưa cho cậu thực đơn viết tay: "Mấy đứa gọi món đi."
Hoàng Bách Hào nói là cậu mời, đám bạn của cậu dĩ nhiên không khách sáo, ngoài các món nướng thì còn có các món ăn nhà làm của Ứng Linh Lung. Bọn họ gọi không ít xiên nướng, lại còn gọi thêm vài món. Đến lượt người cuối cùng cầm thực đơn, mấy cậu công tử con nhà giàu gọi món không nhìn giá mới phát hiện ra.
"Cá viên sao lại bán đắt hơn cả xiên thịt vậy?"
Nướng cá viên là chuyện hiếm thấy. Loại cá viên đông lạnh bán ngoài chợ thường không thích hợp để nướng. Chưa rã đông thì dễ bị cháy ngoài sống trong, mà rã đông rồi thì dễ bị hỏng, thế nên đa số các tiệm nướng đều không bán.
Ứng Linh Lung nói ngắn gọn:
"Cá viên giã tay, nên giá cao."
Tự làm? Người cầm thực đơn lập tức có hứng thú, liền gọi thêm hai mươi xiên cá viên.
Ứng Linh Lung ghi lại đơn gọi món, Hoàng Bách Hào ngập ngừng hỏi:
"Bà chủ Ứng, tiệm này của chị định mở lâu dài à?"
Ứng Linh Lung nhìn cậu một cái, vẻ mặt khó hiểu. Không mở lâu dài thì chẳng lẽ vài ngày nữa đã đóng cửa sao?
Nhìn thấy nét mặt của cô, Hoàng Bách Hào liền vui vẻ hẳn lên.
Trên thế giới này, người mong muốn Ứng Linh Lung rời khỏi Thiên Ngô Tông nhất, chính là Hoàng Bách Hào!
Từ năm mười hai tuổi, cứ mỗi lần nghỉ hè, cậu đều phải dậy từ sáng sớm để leo lên núi Lê Khâu. Lúc đó cậu còn nhỏ, không thể gánh nhiều thức ăn, bên cạnh luôn có người lớn đi theo. Đến khi lớn lên, có sức rồi, mỗi ngày cậu đều phải gánh khoảng hai mươi cân rau củ và thịt lên núi, khiến cho một cậu trai da trắng mảnh khảnh cũng trở nên cơ bắp với làn da bánh mật.