Chương 15: Khoản vay đặc biệt

Sơn Hải Thực Đường [Mỹ Thực]

Vãn Tinh Sương 07-10-2025 23:52:42

Một luồng bụi bay thẳng vào mặt, Ứng Linh Lung choàng tỉnh khỏi giấc mơ đẹp. Cô kéo một chiếc bàn nhỏ ra ngoài cửa, lại bảo Động Thiên Kính nhả ra một tờ giấy trắng, chuẩn bị lên kế hoạch phát triển cho cửa hàng. Mấy thủ tục kinh doanh và giấy phép hoạt động thì Chủ nhiệm Dương đã nói là anh sẽ lo liệu, Ứng Linh Lung không cần bận tâm. Điều cô đang nghĩ đến là những thứ khác ví dụ như quán mới khai trương thì cần phải thay bảng hiệu, tốt nhất là để một bảng quảng cáo ngay trước cửa. Cô đã xem xét kỹ càng trong ngoài cửa hàng vài lần. Chủ cũ đã cải tạo quán thành bảy quầy hàng nhỏ, giống như các cửa sổ trong căn tin trường học. Mỗi quầy bán các món khác nhau: đồ ăn nhanh, món chiên rán, bánh, món ăn gia đình... Phong cách trang trí bên trong cũng theo kiểu căn tin, có đầy đủ bàn ghế, chủ yếu là bàn bốn người và bàn sáu người. Bàn ghế mà Kim Ô đã lau sạch sẽ trông cũng không quá cũ. Bàn màu trắng sữa, ghế là màu xanh bạc hà, điểm xuyết thêm chút trắng tinh và vàng chanh, nhìn vào rất thoáng đãng và sạch sẽ. Gạch lát sàn chắc đã hơn chục năm chưa được thay, nhiều góc cạnh đã vỡ nát, màu sắc cũng xỉn tối. Nếu có thể thay hết phần gạch sàn, sau đó tháo bớt vài quầy hàng cũ, sơn lại tường bằng gam màu sáng bắt mắt, thêm vài món đồ trang trí nhỏ, cây xanh và đèn trưng bày món ăn, phối hợp với ánh sáng dịu nhẹ thì cả cửa hàng chắc chắn sẽ có diện mạo hoàn toàn mới. Đây mới chỉ là kế hoạch tu sửa cửa hàng. Kế tiếp còn có bát đũa, dụng cụ bếp, tủ lạnh, tủ khử trùng... Viết đến đây, Ứng Linh Lung chợt nhận ra có gì đó không ổn. Cô không có đủ tiền! Cô chỉ có năm nghìn tệ vừa moi được từ chỗ Kim Ô! Thế là cô lập tức gọi cho chủ nhiệm Dương: "Chủ nhiệm Dương, tôi tích cực thuê nhân viên phi nhân loại như vậy, bên ông có chính sách hỗ trợ nào không?" Giọng cười sảng khoái của chủ nhiệm Dương vang lên từ đầu dây bên kia: "Có chứ! Theo Luật xúc tiến việc làm cho yêu thú, nếu tỷ lệ nhân viên phi nhân loại trong cửa hàng đạt trên 60%, sẽ được miễn giảm thuế và các loại phí hành chính. Ứng chưởng môn, cửa hàng của cô là tài sản riêng, không phải trả tiền thuê, bây giờ còn được miễn thuế, làm giàu chỉ là vấn đề sớm hay muộn thôi!" Ứng Linh Lung chẳng thèm nghe mấy lời nịnh bợ của Chủ nhiệm Dương, mặt dày hỏi thẳng: "Vậy có khoản cho vay đặc biệt nào không?" Giọng của Chủ nhiệm Dương chùng xuống: "À... trước đây thì có, nhưng con đường khởi nghiệp của yêu thú phần lớn rất gian nan, nợ xấu tồn đọng quá nhiều không thu hồi được, nên bây giờ Sở việc làm cho yêu thú không còn tiền nữa."