Chương 43

[Mỹ Thực] Tiệm Cơm Nhỏ Ở Nông Thôn

Tuyết Đao 06-09-2025 17:36:33

Nhìn thấy cuốn cà tím chiên, Lý Quân như được hồi sinh. Mở hộp ra, nhanh chóng cầm một cuốn cho vào miệng. Lớp vỏ giòn rụm thơm lừng tan trên đầu lưỡi, như pháo hoa nổ tung trong miệng. Nếp nhăn giữa hai chân mày của Lý Quân cũng giãn ra. Trong khoảnh khắc đó, anh ta gần như quên luôn chuyện có thể bị đuổi việc, cả gương mặt ánh lên vẻ mãn nguyện và hạnh phúc: "Ngon quá trời!" Thấy con trai không còn rầu rĩ như trước, mẹ Lý cười: "Thôi mẹ về đây, con lên làm việc đi." Lý Quân xách theo hộp cuốn chiên lên lầu, trong văn phòng có người đang ăn cơm, có người đang chợp mắt nghỉ trưa. Anh ta quay lại chỗ của mình, thấy đồng nghiệp đang cầm đũa mà như không cầm, thất thần tới mức suýt chọc đũa vô mũi. Lý Quân: "Đừng lo, sếp không phải chẳng nói gì sao." Đồng nghiệp gục xuống bàn, thở dài liên tục. Lý Quân đẩy hộp cuốn chiên qua: "Muốn ăn chút không?" Đồng nghiệp lắc đầu không buồn nhìn: "Cảm ơn." "Cuốn cà tím chiên đó. Món ở tiệm mà tôi từng nói với anh đấy, ngon lắm luôn, thử một cái đi." Đồng nghiệp vẫn cứ lắc đầu, như cây cà tím bị dội sương đêm vậy. Lý Quân từ bỏ, cầm một cuốn cắn một cái. Lớp vỏ vỡ ra, hương thơm nồng nàn bốc lên lan tỏa khắp không khí. Mùi thơm của món chiên quyện với vị tươi của nhân thịt, làm đồng nghiệp đang úp mặt cũng phải hít mũi một cái. Đồng nghiệp quay sang nhìn Lý Quân, thấy anh ta đang nhai cuốn chiên, chỗ nhân thịt óng ánh bên trong vừa vỡ ra, lớp nước sốt mỏng nhẹ cũng trào ra. "Ực!" Đồng nghiệp vô thức nuốt nước miếng, yết hầu cũng lăn lộn. Thấy đồng nghiệp nhìn chằm chằm, Lý Quân hỏi: "Muốn ăn không?" Đồng nghiệp chép miệng: "Vậy tôi nếm thử một cái." Vừa ăn một miếng, anh ta chợt sững lại: "Cái này..." "Sao? Có phải hay không đặc biệt ngon?" Đồng nghiệp cứng họng: "Đây là món ở tiệm nhỏ mà anh nói đó hả?" "Ừ." "Cái tiệm ở thôn Thanh Hà đó à?" "Đúng rồi." Đồng nghiệp không thể tưởng tượng được: "Trong thôn mà tiệm cơm còn ngon như vậy? Xã hội giờ đúng là biết chiều lòng cái bụng, tới mức tiệm nhỏ vùng quê cũng làm đồ ăn đỉnh cao như vậy..." Nói rồi đồng nghiệp cắn xuống một miếng: "Trời đất... Ngon xuất sắc luôn." "Tôi đã nói là rất ngon mà, ngoài cuốn chiên cà tím ra, tiệm này còn nhiều món khác cũng ngon lắm, có muốn đi ăn thử không?" Đồng nghiệp phản xạ từ chối: "Xa quá với lại hơi mắc, tôi..." Mới nói được nửa câu thì tự dưng im bặt, vừa nhai cuốn chiên ngoài giòn trong mềm, vừa do dự: "Tiệm đó bán cuốn chiên bao nhiêu tiền vậy?" Lý Quân nói giá. Đồng nghiệp: "Vậy thì mắc thật đó." "Mắc? Vậy anh nói xem, với hương vị như vậy thì đáng cái giá đó không?" Đồng nghiệp hơi há miệng ra: "Đáng thì tất nhiên là đáng rồi." Đồng nghiệp chưa từng ăn món cuốn chiên nào ngon như vậy, món ngon như vậy thường chỉ có trong mấy nhà hàng sang trọng, giá còn đắt hơn nữa là khác. Cho nên giá này hoàn toàn xứng đáng, dù sao ăn được cuốn chiên mỹ vị như này rồi, đảm bảo không thấy ngán. "Thế nào? Có muốn đến tiệm ăn thử mấy món khác không? Món này phải ăn liền mới ngon nhất, đây là cuốn chiên bị nguội rồi, không bằng mới chiên xong đâu. Mẹ tôi nói cuốn chiên mới ra lò ăn còn thơm hơn." "Ăn vậy là thấy ngon lắm rồi, mới ra lò mà còn ngon hơn nữa, thì chắc là ngon xuất sắc luôn." Đồng nghiệp tròn mắt. "Dù sao cũng là cực kỳ cực kỳ ngon, khi nào rảnh hẹn nhau đi ăn nhé?" Đồng nghiệp hơi do dự, nhìn cuốn chiên thơm ngào ngạt mấy lần, cuối cùng khó khăn đưa ra quyết định: "Vậy... Khi nào rảnh đi một chuyến." Vừa dứt lời thì bên cạnh vang lên một giọng nói: "Hai người đang ăn gì vậy?" Cả hai quay đầu lại, thấy ông chủ đang đứng ngay bên cạnh, nhìn chằm chằm vào cuốn chiên trong tay họ. Lý Quân vội nói: "Cuốn cà tím chiên ạ." Ông chủ đánh giá cuốn chiên, nói: "Thơm nhỉ, mua ở đâu đấy?" "Mua ở một tiệm cơm nhỏ." Mắt Lý Quân đảo một vòng: "Sếp có muốn nếm thử không? Ăn rất ngon." Ông chủ nhìn món cuốn chiên đang tỏa mùi thơm phưng phức, rồi tiện tay cầm lấy một cái. Cắn một miếng đi xuống, ông chủ lông mày khẽ nhúc nhích, lập tức hỏi: "Tiệm cơm nhỏ nào? Ở đâu?" "Là tiệm cơm nhỏ ở thôn Thanh Hà, tên là tiệm cơm Như Châu, như trong như ý, châu trong trân châu." "Thôn Thanh Hà?" Ông chủ hơi ngạc nhiên, sau đó trầm ngâm: "Thôn Thanh Hà... tiệm cơm Như Châu..." "Sếp nếu thấy thích, thì ăn hết luôn đi ạ." Lý Quân vội vàng đưa cả hộp cho ông chủ. "Không cần đâu." "Sếp cứ cầm ăn đi ạ." Lý Quân không nói nhiều, dúi luôn hộp vào tay ông chủ.