Chương 37

[Mỹ Thực] Tiệm Cơm Nhỏ Ở Nông Thôn

Tuyết Đao 06-09-2025 17:36:18

Thường ngày chỉ có lễ tết lớn mới làm thịt gà ăn. Với bọn họ mà nói, tết thiếu nhi không tính là ngày trọng đại. Cho nên mua thịt đã là sang, còn làm gà thì đúng là long trọng thật. "Làm thịt con gà bồi bổ sức khỏe, cả nhà cùng bồi bổ một chút. Dì Ngô, hôm nay chúng ta kiếm lời không ít, ăn một con gà có sao đâu, quyết định vậy nha." Viên Như Châu kéo tay áo Lý Trường Quý: "Chú, ngày mai làm thịt gà giúp con nha." Lý Trường Quý liếc nhìn Ngô Quế Phương: "Bọn nhỏ đang tuổi lớn, cần ăn uống cho bổ. Được rồi, mai bắt một con gà làm thịt." Ngô Quế Phương không nói gì thêm. Nếu là trước kia, chắc chắn bà sẽ không đồng ý chuyện mổ gà. Nhưng dạo gần đây kiếm được ít tiền, lòng cũng rộng rãi hơn. Thấy Viên Như Châu đã quyết, bà cũng liền thỏa hiệp. Ngày đầu tiên của tháng Sáu, mùa hè chính thức gõ cửa. Trời nắng như thiêu như đốt, cứ y như quan mới lên chức muốn thể hiện, đốt liền ba đống lửa vậy. Viên Như Châu đội nắng chạy một mạch về nhà, lau mồ hôi sơ sơ rồi đi tắm rửa cho mát. Hôm nay là Tết thiếu nhi, tiệm cơm nghỉ bán buổi sáng. Cô ngủ nướng tới tận tám giờ mới dậy. Sau khi chạy bộ, ăn sáng xong, cô luyện dao bếp một lát rồi ra sân xem Lý Trường Quý làm thịt gà. Lý Trường Quý làm rất thạo tay, bắt gà cắt tiết, vặt lông rồi mổ bụng, thoáng cái là xong. "Châu Châu, gà làm xong rồi. Mình hầm ăn hay làm món gì đây?" "Làm món gà kho hành gừng đi." "Gà kho hành gừng hả?" Lý Trường Quý theo bản năng nuốt yết hầu: "Châu Châu làm khẳng định ăn ngon." Xách con gà vào bếp, Viên Như Châu duỗi người một cái, bắt đầu chuẩn bị cơm trưa. Ngô Quế Phương cũng vào phụ. Viên Như Châu rửa gà sạch, chặt thành từng khúc bỏ vào thau. Cô nêm muối đường, nước tương nhạt, nước tương đậm cùng dầu hàu và tiêu xay vào trộn đều để ướp. Mười lăm phút sau, thịt gà đã thấm gia vị. Cô đun nóng dầu, lửa vừa. Khi dầu vừa đủ nóng, cô cho gừng lát và đầu hành lá vào phi thơm. Khi lát gừng chuyển màu nâu, mùi thơm của gừng và hành hoàn toàn lan vào dầu nóng. Viên Như Châu vớt gừng và hành ra, chừa lại phần dầu đã thấm mùi. Sau đó, cô cho gà đã ướp vào nồi. Cô dùng sạn đảo đều thịt gà, từng miếng gà dần chuyển sang màu vàng óng đẹp mắt. Dầu nóng hoà với mùi thơm của hành gừng ngấm vào từng thớ thịt, mùi thơm bốc lên ngào ngạt. Tiểu Hạ đang nhóm lửa thèm đến nổi nước miếng như muốn chảy ra. Tiểu Thu ngồi cạnh đã không nhịn được, nước dãi lấp lánh bên khoé môi, mắt sáng rỡ: "Chị, thơm quá đi!" Viên Như Châu đảo gà, cười nói: "Vậy đợi một chút rồi ăn nhiều vô nha." Tiểu Thu gật đầu thật mạnh: "Dạ!" "Dì Ngô, đưa con hũ nước sốt còn dư nha." Ngô Quế Phương vội vàng đưa bát nước sốt còn lại cho Viên Như Châu, cô đổ nước sốt ấy vào nồi gà rồi đảo đều. Sau đó đậy nắp lại, vặn nhỏ lửa để nấu. Trong nồi, gà bắt đầu sôi ùng ục. Nồi thịt kho bên cạnh cũng ùng ục sôi theo, đã sắp cạn nước.