Chương 42

Nhặt Được Bạn Trai Cũ Sau Khi Tận Thế Ập Xuống

Đô Thị Giả Đường 17-06-2025 23:31:02

Trình Bội lau mồ hôi lấm tấm trên mặt: "Căn này lúc thuê rẻ kinh khủng, mình hỏi thử lý do thì cái bà lão kia vô cùng kì lạ, cứ lẩm bẩm nói có côn trùng, nhiều côn trùng lắm." Hứa Du Du cũng thấy lạ: "Bây giờ hệ thống bảo vệ trong nhà làm tốt như vậy, sao lại có côn trùng chui vào phòng được chứ?" "Ừm, mình cũng không biết, chắc bà ta đầu óc có vấn đề. Dù sao thuê được với giá hời thế này là quá may rồi. Gần đây Y Nam xảy ra chuyện, công việc của mình cũng đổ bể theo, nghèo rớt mồng tơi rồi đây nè!" Trình Bội ngã người xuống ghế sofa, lấy quyển truyện tranh đắp lên mặt, than vãn rền rĩ. Hứa Du Du áy náy nói: "Xin lỗi nhé, lúc đó không nghĩ mọi chuyện sẽ ầm ĩ đến mức này, còn liên lụy cả cậu nữa." Trình Bội lập tức ngồi bật dậy: "Bọn mình là gì với nhau chứ? Không cần khách sáo đâu! Cậu với mẹ cậu cãi nhau à? Bà ấy cũng cắt luôn kinh phí của cậu hả?" "Ừm nhưng không sao, trước đây mình cũng có ít tiền tiết kiệm, với lại mai là đi làm ở phòng làm việc của thầy Dư rồi, nuôi bản thân vẫn ổn." Trình Bội nhướng mày cười mỉa: "Thế còn Bách Trạch thì sao? Nuôi một người nhiễm đâu có rẻ. Thuốc men phân theo cấp bậc, túi máu cũng theo chất lượng mà chia hạng, chậc chậc chậc..." Hứa Du Du bị trêu đến mức mặt hơi đỏ lên, lí nhí nói: "Đủ rồi đủ rồi." Trình Bội hỏi: "Theo mình thấy, cậu có muốn quay lại với anh ấy không? Mình không tin bây giờ cậu đối xử tốt với anh ấy chỉ vì muốn trả ơn cứu mạng đâu." Hứa Du Du nghe vậy thì ngẩn ra, ánh mắt vô thức liếc đến mấy cuốn truyện tranh rải rác bên cạnh Trình Bội, ánh nhìn khẽ dao động: "Nếu dạo này cậu rảnh thì dạy mình vẽ tranh đi! Tớ có thể trả tiền học thêm cho cậu!" Trình Bội bị câu chuyển chủ đề đột ngột của cô làm cho mơ hồ chẳng hiểu gì. Nghe xong kế hoạch của Hứa Du Du, sắc mặt cô ấy hiện lên chút lo lắng: "Nếu cậu làm thật thì tài khoản của cậu sẽ bị rất nhiều người mắng đấy!" Ánh mắt Hứa Du Du kiên định: "Không sao đâu, phải thử một lần mới được!". "Bác sĩ, mọi thứ đã chuẩn bị xong." "Vậy thì đăng lên đi, cũng đến lúc để mâu thuẫn bộc lộ công khai rồi." Bác sĩ ngồi một mình trong bóng tối, áo blouse trắng không một vết bẩn lỏng lẻo khoác trên người, cả người toát ra vẻ lười biếng và nhàn nhã, tay cầm một sợi dây chuyền hình vỏ sò, chậm rãi nhắm mắt lại. Những ý niệm u ám sinh sôi trong bóng đêm, hắn từng hướng về ánh sáng mà sống, nhưng nếu trong thế giới mạt rệp đó chẳng có đối phương thì việc tồn tại cũng chỉ là vô nghĩa. . Hứa Du Du lập một tài khoản riêng, mở một chuyên mục. [Nhật ký tình yêu giữa tôi và bạn trai cũ bị nhiễm bệnh. ] Chỉ với chương đầu tiên vừa ra mắt, lượt xem đã vượt qua hàng ngàn chỉ trong vài giờ. Trong đó, văn bản và tranh vẽ đơn giản xen kẽ nhau, kể lại câu chuyện một cô gái vượt qua muôn vàn cản trở để đưa bạn trai cũ - người bị lây nhiễm từng cứu mình - trở về bên cạnh. Mối quan hệ của hai người được miêu tả dịu dàng và ấm áp, thông qua nét vẽ, cũng truyền tải rõ ràng mức độ cảnh giác cao độ mà Viện Nghiên cứu đang áp dụng với người nhiễm. Dòng cuối cùng của chương là: [Tôi không sợ anh ấy, ánh mắt anh ấy nhìn tôi rất đỗi dịu dàng. Tôi biết, anh ấy sẽ không bao giờ làm hại tôi. ]