Chương 26

Nhặt Được Bạn Trai Cũ Sau Khi Tận Thế Ập Xuống

Đô Thị Giả Đường 17-06-2025 23:31:03

Trình Bội kéo nhẹ vạt áo cô, nhỏ giọng hỏi: "Du Du, cậu sao thế?" Người đàn ông thấy phản ứng của cô, liền tháo mũ lưỡi trai xuống, lộ ra vết sẹo dài kéo từ trán đến thái dương, nụ cười trên môi càng sâu hơn: "Cô Hứa Du Du chắc là nhìn thấy tôi thì nhớ lại vài chuyện không mấy vui vẻ. Dù sao cái tên Y Nam bây giờ cũng gần như đại diện cho tận thế rồi mà!" Nghe vậy, Trình Bội cười trêu: "Phải đó, ai mà chẳng biết anh là nhân vật hot của tận thế chứ! Đội của anh không chỉ giữ vững căn cứ Vân Phàm mà còn giành danh hiệu diệt xác sống nhiều nhất nữa. Nổi tiếng như minh tinh luôn!" Y Nam ra vẻ khiêm tốn: "Đâu có, toàn là mọi người thổi phồng thôi!" Hứa Du Du nhìn dáng vẻ đạo mạo này của gã mà trong lòng thấy buồn nôn không chịu được, mím môi định rời đi. Y Nam như chợt nghĩ đến gì đó, bỗng lên tiếng: "Hiện giờ phong trào "nhân quyền cho người nhiễm bệnh" đang ngày càng mạnh, đợt tuyên truyền này chúng tôi sẽ lấy hành vi tàn ác của người nhiễm làm chủ đề chính, tổ chức diễn thuyết lưu động trên toàn quốc. Mong truyện tranh ngắn của cô Trình có thể lựa chọn đề tài phù hợp. Nếu làm được, chúng ta có thể hợp tác lâu dài." Y Nam hạ thấp giọng, hơi nghiêng người lại gần: "Dù sao thì, có những thứ vốn không nên tồn tại trên đời này. Bọn chúng nên có chỗ thuộc về riêng của mình." Hứa Du Du không thể tin nổi nhìn hắn. Hắn lại đang nhắm đến chuyện này sao? Trình Bội thì mừng rỡ thấy rõ, che miệng cười nói: "Vậy thì em may mắn quá rồi! Được hợp tác dài hạn với tác giả của [Ký Sự Sinh Tồn Thời Tận Thế] nữa chứ!" Nhân lúc Trình Bội đi lấy món ngọt, Y Nam quay sang nhìn Hứa Du Du, khẽ mấp máy môi mà không phát ra tiếng: "Lâu rồi không gặp." Ngọn lửa giận dữ trong lòng Hứa Du Du bùng cháy dữ dội. Cô cầm lên ly cam vắt trên bàn, bất ngờ tạt thẳng vào mặt Y Nam. Hiển nhiên là gã không ngờ cô lại ra tay giữa nơi đông người như vậy, dù có muốn tránh cũng không kịp, bị hắt cho ướt gần hết cả người. Tiếng xôn xao vang lên, mọi người trong tiệm đều quay về phía góc quán. Y Nam vội đội mũ lưỡi trai lên, che đi gương mặt mình. Trình Bội quay lại, tay ôm đĩa bánh, miệng há thành hình chữ O, sững người phát ra một tiếng: "Ơ?". Ông Lý: [Trời đất! Ông chủ ơi, có biến siêu to luôn!] Ông Lý: [Cô Hứa Du Du hắt nguyên ly cam lên người thằng nhóc đó á!] Bách Trạch: [?] Bách Trạch: [Hắn bắt nạt em ấy à?] Lão Lý: [Hả?] Hứa Du Du cầm khăn giấy lau sạch nước cam bắn lên tay, chậm rãi nói: "Bội Bội, xin lỗi cậu nhé! Mình sẽ chuyển tiền cho cậu sau. Tính mình hơi nóng nảy, gặp cặn bã là không kiềm được. Nhưng thiết nghĩ với danh tiếng của ngài Y đây, chắc sẽ không chấp nhặt với người thường chứ nhỉ?" Trong mắt Trình Bội lóe lên ánh sáng hóng chuyện nhưng vì người trước mặt sắp trở thành "ba ruột" phía đầu tư nên cô ấy vẫn nuốt lại những lời định nói ra. Hứa Du Du ném khăn giấy vào thùng rác, đứng dậy nhìn xuống Y Nam, nụ cười trên môi lạnh dần đi: "Không làm phiền ngài Y Nam nữa."