Hai người vừa mở cửa, liền thấy người phụ nữ trung niên tóc xoăn ngắn ở phòng 403 đối diện, tóc tai càng thêm rối bời, trông như một tổ rơm dựng ngược. Hốc mắt bà hõm sâu, quầng thâm đậm đen tụ dưới mí mắt, đầy tia máu loang khắp tròng trắng, môi thì nhợt nhạt không chút sắc hồng, khuôn mặt không trang điểm hiện lên đầy nếp nhăn, trông hoàn toàn là dáng vẻ hoảng loạn thất thần.
Hứa Du Du thoáng nghi hoặc, điều này hoàn toàn khác xa hình ảnh người đàn bà chua ngoa hay la lối mà cô nhớ. Rõ ràng hôm qua bà ta còn đầy khí thế mà hét vào mặt cô, hôm nay sao lại biến thành ra như vậy nhỉ?
Người hàng xóm kia lướt qua Hứa Du Du, nhìn thấy gương mặt sắc sảo thâm trầm của Bách Trạch, không hiểu sao lại rùng mình một cái, miệng lẩm bẩm không ngừng: "Có sâu, có sâu, có sâu..."
Hứa Du Du có lòng tốt muốn bước lên hỏi thăm nhưng còn chưa kịp mở miệng, đối phương đã giật lùi mấy bước, rồi bất ngờ đóng sầm cửa lại.
Hai người đứng ở cửa nhìn nhau, Hứa Du Du quay lại nhìn Bách Trạch nhưng anh vẫn giữ nụ cười điềm đạm trên môi như chưa từng có gì xảy ra. .
Tiệm bánh ngọt Tâm Du.
Hứa Du Du mang theo hơi lạnh đầu thu bước vào không gian ấm áp trong tiệm.
Tiếng chuông gió trong trẻo vang lên, một người đàn ông trung niên có ánh mắt lanh lợi đang ngồi ở quầy kiểm kê sổ sách, nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu lên, vừa khéo nhìn thấy Hứa Du Du bước vào.
Ông ấy lập tức đóng sổ cái "bộp" một tiếng, nhanh nhẹn bước đến cửa.
"Cháu gái đáng yêu, cháu muốn ăn gì nào?"
Hứa Du Du ngạc nhiên liếc nhìn ông ấy: "Không phải tiệm các chú luôn là tự phục vụ sao?"
Người đàn ông cười xòa, hơi cúi người, nghiêng người nhường đường, tay phải đưa ra làm động tác mời: "Tôi là ông chủ ở đây, gọi là ông Lý. Với những cô gái xinh đẹp thì luôn có ưu đãi đặc biệt, mời cháu nhé!"
Hứa Du Du bật cười khúc khích.
"Du Du! Bên này nè!" Trình Bội mặc váy ngắn kẻ caro, khoác ngoài một chiếc áo len dệt màu be, nhiệt tình vẫy tay gọi cô.
Ngồi đối diện với cô ấy là một chàng trai có chút quen mặt, mặc áo hoodie đen rộng, đầu đội mũ lưỡi trai, dáng người cao ráo.
[Ông chủ, ông chủ, cô Hứa Du Du đến tiệm rồi, hình như là tới gặp bạn, có một nam một nữ đi cùng. ]
Ông Lý đứng tựa vào quầy thu ngân, lén lút quan sát phía bên này, tay lướt nhanh trên thiết bị thông minh gửi tin nhắn.
Bình thường mỗi lần đến kỳ đối soát hàng tháng, ông chủ trả lời tin nhắn chậm như rùa, thế mà lần này lại phản hồi ngay tức khắc.
Bách Trạch: [Nam?]
Bách Trạch: [Đẹp trai không?]
Ông Lý: [... Cũng có nhưng không đẹp trai bằng ông chủ. ].
"Du Du, cậu đến rồi à. Đây là tác giả Y Nam của [Ký Sự Sinh Tồn Thời Tận Thế] đó! Mình vừa hợp tác quảng bá với anh ấy, định vẽ một bộ truyện tranh ngắn chuyển thể từ tiểu thuyết này đây nè!" Trình Bội phấn khích nháy mắt ra hiệu với Hứa Du Du.
Lúc này người đàn ông cũng chậm rãi ngẩng đầu, chỉnh lại cổ áo, giọng nói trầm thấp mang theo ý cười: "Hứa Du Du à? Chào cô."