Một nam sinh đầu nấm đẩy gọng kính trên sống mũi: "Là cô gái tên Hứa Du Du đó hả? Tôi nhớ cách đây không lâu em ấy có đăng một bài trên tạp chí tâm lý học rất nổi tiếng, trường còn tuyên truyền cực kì rầm rộ luôn! Trên diễn đàn cũng bàn tán ầm ĩ, nói ngành Tâm lý có một cô sinh viên vừa xinh đẹp lại vừa siêu giỏi đấy!"
Quan Lục đáp: "Đúng vậy, chỉ là em ấy bình thường quá kín tiếng thôi. Tôi thấy em ấy không thua gì mấy hoa khôi ngành Nghệ thuật. Tôi theo dõi em ấy lâu rồi. Hồi lần tôi đi thanh tra lớp, thấy em ấy nói chuyện với bạn cùng phòng, vừa cười vừa nói, đôi mắt cong cong lúc ấy khiến tim tôi muốn tan chảy luôn đó! Lần này đàn em mới quen của tôi chính là bạn cùng phòng của em ấy, nói có thể rủ cả phòng cùng đi giao lưu!"
Một thiếu niên với mặt bầu bĩnh ngậm kẹo mút, giọng nói líu ríu: "Tôi thấy Quan Lục cậu không có cửa đâu! Nghe nói nhà Hứa Du Du điều kiện rất tốt, mà kiểu công chúa trong nhung lụa ghép cặp cùng chàng trai nghèo khổ cũng chỉ là trong mấy quyển tiểu thuyết mơ mộng thôi á! Tôi thấy nam thần Học viện là Bách Trạch thì còn có cơ hội hơn đấy!"
Quan Lục nghẹn họng, tiện tay ném luôn cái gối sang. Không ai để ý Bách Trạch đang cúi đầu đọc sách, khóe miệng lại khẽ cong lên một cách bí mật.
Cuối cùng, không ngờ ngờ rằng buổi giao lưu mà anh ấy đã cất công tổ chức lại thật sự trở thành điểm khởi đầu cho mối quan hệ của hai người!
Bình thường Bách Trạch luôn giữ hình tượng lạnh lùng xa cách, hôm đó lại lịch thiệp đến bất ngờ với Hứa Du Du, từng chi tiết nhỏ đều cực kỳ hoàn hảo.
Hứa Du Du còn kinh ngạc nói: "Bên ngoài ai cũng đồn anh lạnh lùng khó gần, bình thường chẳng thèm để ý ai, không ngờ lại dễ tiếp xúc đến vậy!"
Quan Lục trong lòng chỉ muốn trợn trắng mắt. Hai người nhanh chóng trao đổi liên lạc, sau đó mối quan hệ dần dần thân thiết.
Cho đến một ngày khi hai người đang yêu nhau mặn nồng, Quan Lục đến mượn vở ghi chép Vật lý cấp ba của Bách Trạch để dạy cháu trai, tiện tay lật ra thì thấy trên trang đầu viết bốn chữ "Du Du là sinh mạng", lúc này mới hiểu ra anh đã thầm yêu cô từ hồi cấp ba đến tận Đại học.
Nghĩ lại thì... việc mình được giới thiệu vào phòng ban hội Sinh viên là do Bách Trạch sắp xếp, ghép đôi với cô đàn em kia cũng là do anh bày mưu, thậm chí mấy ngày đó Bách Trạch - người chưa từng hóng hớt - lại nhắc không ít lần về mấy buổi giao lưu với trường khác.
Càng nghĩ mặt anh càng đen, cuối cùng Quan Lục mới ngộ ra tất cả.
Đậu má!.
Quan Lục cầm một viên kẹo sữa trong hộp nhỏ trên bàn lên ăn, vị ngọt dịu lan tỏa trong miệng. Hứa Du Du nghiện đồ ngọt thế nên Bách Trạch luôn mang theo vài viên kẹo bên người.
Chậc chậc, để cái tên ngoài lạnh trong nóng này tự ngộ ra rồi nếm thử mùi vị theo đuổi lại vợ cũ cũng không tệ đâu nhỉ? Còn mình thì nên lo nghĩ xem kiếm tiền bằng cách nào mới được! Nhìn thời gian cũng không còn sớm, anh ấy chuẩn bị đứng dậy tạm biệt.
Hứa Du Du cũng nói lát nữa có hẹn với bạn, sau khi xác nhận thân phận và mở tính năng thanh toán thân mật với Bách Trạch xong thì cũng định rời đi.