Bách Trạch nhìn thấy tin nhắn hiện lên trên thiết bị thông minh, khóe môi khẽ cong. Anh chỉnh lại bó hoa nhài trắng đặt từ sớm, cắm vào lọ thủy tinh, hương hoa nhè nhẹ lan khắp phòng.
[Ting. ] Âm báo tin nhắn lại vang lên.
[Lát nữa tôi đến tìm cậu một chuyến, có chuyện cần bàn. ] Quan Lục nhắn.
Nét cong nơi khóe môi của Bách Trạch dần biến mất, anh lạnh lùng đáp lại một câu.
[Cậu đừng đến. ]
[?] Quan Lục.
Trời xanh quang đãng, ánh nắng ấm áp treo lơ lửng giữa không trung. Trên phố vẫn là khung cảnh vui vẻ nhộn nhịp như mọi ngày, chỉ khác là hôm nay Hứa Du Du cũng mang theo nụ cười nhẹ trên môi, ôm theo túi giấy da bò căng phồng bước lên xe. .
[Đing đong. ]
Chuông cửa vang lên.
Đập vào mắt là phòng khách sáng sủa, gọn gàng. Những chỗ chưa dọn xong hôm qua giờ đã được Bách Trạch xử lý sạch sẽ đâu vào đấy.
"Anh giỏi thật đấy, em còn định hôm nay đến giúp anh dọn tiếp cơ mà!]
Hứa Du Du vừa nói vừa nhìn quanh đánh giá, căn phòng giờ đây đã tràn ngập hơi thở sinh hoạt, ấm cúng và dễ chịu.
Bách Trạch nhận lấy đồ cô đưa, đặt lên bàn: "Sáng nay dậy sớm, tiện tay dọn chút thôi."
Hứa Du Du trải đống tài liệu trong túi giấy ra, ánh mắt vô tình quét qua lọ hoa thủy tinh bên cạnh. Bên trong là hoa nhài trắng - hương thơm mà cô thích, thân hình khẽ khựng lại, thắc mắc hỏi: "Em nhớ hôm qua đâu có mua hoa mà. Bách Trạch, anh đặt đấy à? Không đúng, tài khoản thiết bị thông minh cá nhân vừa đăng ký đáng lẽ chưa có tiền mới phải chứ?"
Sắc mặt Bách Trạch thoáng cứng lại, sau đó mới đáp: "Hôm qua lúc em không có ở phòng khách, Quan Lục chuyển cho anh một ít để dùng tạm."
[Đing đong. ]
Chuông cửa lại vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện giữa hai người.
Bách Trạch nhanh chóng bước đến mở cửa, vừa thấy người liền thốt ngay: "Quan Lục, hôm qua cậu chuyển cho tôi ít tiền dùng tạm đúng không?"
Câu hỏi dồn dập khiến Quan Lục sững cả người, bắt gặp ánh mắt ám chỉ rõ ràng của Bách Trạch thì lập tức gật đầu theo phản xạ.
Hứa Du Du cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, cúi đầu sắp xếp lại tài liệu.
Quan Lục vào phòng, vừa kéo cổ áo vừa tu một hơi hết cốc nước: "Sáng nay tôi bận muốn chết luôn! Nhưng mà tôi nhận được phản hồi rồi, tuần sau sẽ bắt đầu làm việc ở "Viện Nghiên cứu Tương lai" đấy!"
Hứa Du Du nghe vậy liền kinh ngạc ngẩng đầu lên:
"Anh sẽ làm ở "Nghiên cứu Tương Lai" à? Làm về gì vậy? Em nghe nói họ đã dừng hết các dự án khác rồi, giờ chỉ tập trung nghiên cứu chất ức chế xác sống và các sản phẩm liên quan thôi mà?"
Quan Lục gật đầu: "Đúng vậy, anh được phân về bộ phận Kiểm Soát Sinh Vật do Giáo sư Bạc Thanh phụ trách.
Hứa Du Du không khỏi líu lưỡi: "Đó chẳng phải là kẻ thù không đội trời chung của ba em sao? Sáng nay mẹ em còn nói định sắp xếp cho anh thực tập dưới quyền ba em, ai ngờ anh lại chạy sang phe đối lập rồi!"
Bách Trạch từ phòng trà bước ra, trong tay là ly sữa anh vừa hâm nóng cho Hứa Du Du. Nghe vậy mặt anh tối sầm lại, ánh mắt âm u nhìn sang Quan Lục: "Sao dì ấy lại muốn sắp xếp cho cậu thực tập?"
Quan Lục: ...
Cảm ơn đã hỏi, tôi cũng không biết nữa nè!