Chương 5

Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt

Thu Vân 04-10-2025 01:38:53

Nét nào cũng tinh tế như búp bê sứ, làn da trắng như sứ, đôi mắt lấp lánh tựa vì sao. Lúc này, ánh nhìn của cô như đang nở một đóa cười dịu dàng. Anh nhận ra cô, đây là nạn nhân trong vụ việc ban sáng. "Chào cô, tôi là Diệp Cẩn Thần." Anh chủ động lên tiếng giới thiệu. "Chào anh, tôi là Tang Đồng." Giọng cô trong trẻo, nhẹ nhàng vang lên. Diệp Cẩn Thần hơi khựng lại. Tang Đồng? "Chữ Tang trong cây dâu tằm, chữ Đồng trong màu đỏ rực rỡ?" Anh hỏi lại. "Vâng!" Cô nhanh nhảu gật đầu. Anh nhìn cô thêm lần nữa, chân mày hơi nhíu lại. "Cố vấn đặc biệt được điều từ huyện K tới?" Diệp Cẩn Thần đi thẳng vào vấn đề. "Vâng." Tang Đồng không tỏ ra bất ngờ trước câu hỏi này, bởi thân phận của cô vừa nãy đã được xác minh xong, có lẽ "ân nhân cứu mạng" cũng đã biết rõ cô là ai. Thật ra trong lòng cô vẫn có chút xấu hổ. Việc bị tội phạm bắt cóc ngay trước ngày nhận chức... đúng là chẳng lấy gì làm vẻ vang. "Vậy thì đúng rồi, đi theo tôi." Giờ người cũng đã đến, anh đành tạm thời đưa cô theo, xem thử cô gái này có bản lĩnh gì mà khiến cả Phó Cục Trần phải đích thân ra mặt chào hỏi. Dù sao thì... Tổ 8 chuyên xử lý những vụ trọng án, việc phải đối mặt với tội phạm hung ác cũng là chuyện thường tình. Chỉ xét riêng về thể lực, Diệp Cẩn Thần thấy cô không thật sự phù hợp với công việc ở đây. "Ơ?" Tang Đồng chớp mắt, có vẻ chưa hiểu. "Chào mừng đến với Tổ Điều Tra Đặc Biệt, Tổ 8. Từ giờ cô là thành viên trong đội tôi. Trước tiên, tôi dẫn cô về ký túc xá sắp xếp đồ đạc." Diệp Cẩn Thần liếc qua chiếc vali màu hồng cạnh cô, nói gọn gàng. Tang Đồng: "..." Cái gọi là "duyên số", đúng là cứ càng sợ điều gì thì lại càng không tránh được điều ấy. Cô lặng lẽ đi theo Diệp Cẩn Thần rời khỏi phòng tiếp khách. Ánh mắt cô dừng lại nơi vết băng trắng trên vai anh, vốn định hỏi vài câu nhưng nhìn bóng lưng đi phía trước, cuối cùng cô vẫn không nói gì. Chỉ trong vài tiếng đồng hồ,"ân nhân cứu mạng" đã trở thành đội trưởng của cô. Chẳng hiểu sao, cô lại chẳng thấy vui vẻ chút nào cả. Ký túc xá nằm ngay phía sau tòa nhà làm việc của sở cảnh sát, đi bộ chỉ mất khoảng năm phút. Diệp Cẩn Thần đi phía trước, có thể nghe rõ tiếng bánh xe vali lăn lộc cộc phía sau. Anh quay đầu lại, trông thấy cô gái nhỏ khoác balo, kéo vali lặng lẽ đi theo. Mặt cô đỏ bừng vì nắng, từ vị trí của anh còn thấy rõ đỉnh đầu lấm tấm mồ hôi dưới mái tóc mềm tơi.