Chương 42

Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt

Thu Vân 04-10-2025 01:38:53

"Cô gửi toàn bộ thông tin này cho Nhạc Kỳ Văn, bảo cậu ấy tra thử." Diệp Cẩn Thần nói. Tang Đồng gật đầu, tổng hợp lại suy luận và thông tin liên quan rồi gửi sang cho Nhạc Kỳ Văn. Khoảng năm giờ chiều, Đinh Kiến Tu và các đồng đội mang về một tin quan trọng. Đã tìm được một chiếc xe thường xuyên xuất hiện gần khu trọ của nạn nhân. Camera còn ghi lại cảnh nạn nhân từng lên xe đó. "Là một chiếc... Đang tiếp tục truy tìm." Chỉ cần có xe, thì kiểu gì cũng lần ra được lộ trình. Việc tìm ra chủ xe chỉ là vấn đề thời gian. Camera quay được không rõ nét lắm. Tang Đồng xem qua tuy không nhìn rõ mặt nhưng cô mơ hồ cảm thấy... không giống với gương mặt mà cô từng "thấy". ... Sáng hôm sau, Diệp Cẩn Thần lại đưa Tang Đồng đến khu câu cá. Hôm qua anh đã thắng kha khá, hôm nay đã có người bắt đầu chú ý đến anh. Lâu lâu có người bắt chuyện, anh cũng không ngại trò chuyện đôi câu. "Dạo trước có một người cũng ngày nào cũng tới câu, tay nghề cũng không thua cậu." Một người đàn ông trung niên ngậm điếu thuốc, vừa cười vừa nói. "Tôi thì không gọi là tay nghề gì cả, chỉ là may mắn thôi." Diệp Cẩn Thần cười nhẹ, đưa cho ông ta một điếu thuốc. "Ấy, khác lắm..." Người kia nhận thuốc rồi lắc đầu. "Khác chỗ nào đâu, cũng chỉ là một cái cần với một ao cá." Diệp Cẩn Thần ngậm điếu thuốc, chưa kịp châm lửa thì mặt nước động. Anh nắm cần, kéo mạnh vài cái được một con cá lớn, gắn thẻ 1000. "Trời! Con cá to quá!" Người đàn ông xuýt xoa, rồi nói tiếp: "Cần của cậu khác chứ gì nữa. Tôi xài cái xịn lắm rồi mà cũng chỉ hơn ba triệu. Cần của cậu chắc cả mấy chục triệu ấy chứ!" Tang Đồng đứng bên cạnh nghe rất chăm chú. Thực ra, không phải ai tới đây cũng là con bạc muốn kiếm lời. Vẫn có người đơn thuần tìm niềm vui, chẳng qua là quá ít. Đặc biệt kiểu người ngày nào cũng đến như thế này thì lại càng gây chú ý. "Cậu kia tầm hai mươi bảy, hai mươi tám, cần câu cũng thuộc hàng cao cấp, nhìn có vẻ thân thiện lắm. Nhưng phải hơn chục hôm rồi không thấy đâu nữa... Từ sau hôm trời mưa là mất hút." Người đàn ông kia nói thêm. Từng đến suốt cả tháng, rồi đột nhiên biến mất. "Ra ngoài mà tán gẫu, ồn quá tôi câu không được!" Người bên cạnh thấy Diệp Cẩn Thần vừa câu được cá lớn thì gắt lên một tiếng. "Thôi được, chúng tôi đi đây." Diệp Cẩn Thần thu cần, xách xô đi cùng Tang Đồng, lúc đó người kia cũng nguôi ngoai hơn phần nào.