Chương 25

Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt

Thu Vân 04-10-2025 01:38:53

Anh cũng đang nhìn cô ánh mắt ấy đầy nghi ngờ. Cô gái nhỏ nước mắt ngấn lệ, vẻ mặt đáng thương như sắp khóc. "Không... cắn trúng má thôi." Tang Đồng nhíu mày, vẻ mặt đầy đau đớn. Diệp Cẩn Thần: "..." "Đội trưởng hỏi xong rồi sao?" Cô hỏi. "Ừ." Anh gật đầu, lần này chỉ muốn đến xem có phát hiện gì mới không. Khi hai người rời khỏi căn hộ đã là vài phút sau. Người đàn ông kia vẫn đang chơi game trong thư phòng, chỉ nhờ họ tiện tay đóng cửa hộ. Đứng trong thang máy, Tang Đồng dùng đầu lưỡi liếm vết thương trong má, hơi đau. Cú cắn khi nãy là vô thức nhưng đau thật sự. Mong là không bị loét, cô ghét nhất là loét miệng. Đau dai dẳng mấy ngày, ăn gì cũng không thấy ngon. "Lúc ở trong phòng, cô có phát hiện gì không?" Diệp Cẩn Thần thấy cô cứ đưa tay sờ mặt, liền nhắc: "Đừng sờ nữa, càng sờ càng đau đấy." "Ờ..." Tang Đồng ngoan ngoãn bỏ tay xuống rồi đáp: "Tôi nghĩ lương của hai vợ chồng họ không cao nhưng trong nhà toàn là đồ đắt tiền." "Ví dụ đơn giản nhất là cái máy tính anh ta dùng chắc hơn hai mươi triệu, màn hình cũng vài triệu. Mỹ phẩm trên bàn trang điểm toàn là hàng hiệu, có cả loại giá hàng chục triệu. Đồ điện tử cũng không rẻ." "Theo tôi thấy, thu nhập của họ không thể gánh nổi mức chi tiêu này..." Dù kinh tế eo hẹp nhưng nếu chỉ mua vài món đắt thì cũng chẳng có gì lạ. Vấn đề là... quá nhiều, nhiều đến mức bất thường. "Còn nữa, tôi nghĩ trước kia tình cảm hai vợ chồng này khá tốt nhưng gần đây thì không còn vậy nữa." Cô vừa trải nghiệm một phen bị bạo hành gia đình trong ảo giác. Dù cơn đau đã biến mất nhưng cảm giác đó vẫn in sâu vào tâm trí. "Đúng, với thu nhập của họ thì kiểu chi tiêu này chắc chắn có vấn đề." Diệp Cẩn Thần cũng nhận thấy điều đó. Cả hai rời khỏi tòa nhà, Tang Đồng đã chuẩn bị lên xe thì Diệp Cẩn Thần bảo cô chờ một chút. Cô không hỏi gì, chỉ gật đầu. Anh đi ra ngoài khu dân cư, vài phút sau quay lại, trong tay cầm một túi nilon trong suốt. Tang Đồng nhìn anh tiến lại gần, đưa túi cho cô. "Cái gì vậy?" Cô ngơ ngác nhìn món đồ được đưa tới. "Xịt miệng." Diệp Cẩn Thần chỉ nhàn nhạt đáp. Tang Đồng: "!!!" Sốc luôn! Lãnh đạo mới đúng là người tốt thật sự! Cảm động quá đi mất... "Cảm ơn đội trưởng, bao nhiêu tiền, tôi chuyển khoản cho..." Cô vừa nói vừa nhận lấy túi thuốc nhưng Diệp Cẩn Thần đã mở cửa xe, lên xe rồi đóng lại, qua cửa kính chỉ liếc cô một cái.