Chương 11

Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt

Thu Vân 04-10-2025 01:38:53

Bị đốt cháy nặng thế kia, đừng nói đến dấu vân tay, đến vân chân cũng chẳng còn. Quần áo trên người cũng bị cháy trụi, muốn xác định danh tính đành trông chờ vào các manh mối khác. Nơi này khá hẻo lánh, cách xa đường lớn. Từ đây đến trục chính của vùng ngoại ô còn một quãng dài. Người báo án là chủ nhân mảnh ruộng, một ông chú ngoài năm mươi tuổi. Thời điểm này chưa vào vụ thu hoạch, ông vốn dĩ không định ra đồng. Nhưng hôm nay, vì thèm bắp non nên mới ghé hái vài trái mang về luộc. Nào ngờ vừa đến đã ngửi thấy mùi lạ, đi gần lại suýt nữa thì ngất. Sau đó mới run rẩy gọi báo cảnh sát. Một vụ án có thi thể với bên cảnh sát không phải chuyện hiếm, nhưng nếu đã gọi tới tổ trọng án đặc biệt là Tổ 8 thì chắc chắn không phải án thường. Tổ 8 từ lâu đã nổi tiếng vì chuyên xử lý những vụ án nghiêm trọng, phức tạp và đầy áp lực. Bình thường, các vụ việc nhỏ sẽ không đến tay họ. Một khi đã đến... thì chỉ có thể là "vấn đề lớn". Đây đã là vụ án xác cháy thứ ba trong năm nay. Lần thứ hai xảy ra, cấp trên đã chuyển hồ sơ sang Tổ 8. Không ngờ chỉ vài ngày sau lại xảy ra vụ thứ ba. Áp lực lần này đè thẳng lên vai họ. Đi tiếp ra phía rìa bên kia của cánh đồng ngô, dưới một tán cây là một mảng tro tàn lớn màu xám trắng, rất dễ nhận ra. Không khí xung quanh còn vương chút mùi xăng. "Phía trước còn một đoạn có vũng nước. Ở đó cũng có dấu vết đốt cháy." Hứa Nhiên chỉ tay. "Có tìm thấy can xăng hay vật chứa nào không?" Diệp Cẩn Thần hỏi. Mùi xăng nồng như vậy, nhưng quanh đây lại không thấy dụng cụ chứa. "Chưa thấy. Có thể bị vứt xuống nước trôi mất rồi. Mấy anh em đang dò dọc theo dòng nước." Hứa Nhiên đáp. Với mức độ cháy của thi thể, chắc chắn không phải do cháy ngẫu nhiên gây ra. Nhiều khả năng là bị đổ xăng lên rồi châm lửa. "Tìm kỹ quanh đây xem có manh mối gì khác không. Tốt nhất là tìm được thứ gì giúp xác định danh tính nạn nhân." Diệp Cẩn Thần liếc về phía khu tro tàn, trầm giọng ra lệnh. "Rõ!" Tang Đồng và Hứa Nhiên đồng thanh đáp, phối hợp khá ăn ý. Diệp Cẩn Thần thu lại ánh mắt, khẽ nghiêng đầu nhìn cô: "Cô đi với tôi." Tang Đồng chớp mắt mấy cái, đi cùng anh? Ơ... cũng được thôi... chỉ cần cô không suy nghĩ lung tung, thì chẳng có gì có thể làm cô phân tâm cả! "Rõ ạ." Tang Đồng đáp lại, rồi ngoan ngoãn đi theo sau Diệp Cẩn Thần.