Một con quỷ khát máu đứng nhìn nạn nhân đau đớn giãy giụa.
Chính nỗi sợ ấy đã khiến cô gái chạy ngược hướng, mặc cho cơ thể đang bốc cháy, cuối cùng cũng không thể thoát.
"Nghe cũng có lý. Nhưng mọi giả thiết đều cần được chứng minh bằng chứng cứ cụ thể." Diệp Cẩn Thần gật đầu nhẹ, giọng vẫn bình thản.
Tang Đồng mím môi, cô hiểu điều đó... Nhưng ít nhất, anh không bác bỏ suy luận của cô, đúng không?
Sau hai tiếng lái xe, Diệp Cẩn Thần đưa Tang Đồng về lại huyện. Rẽ qua mấy con đường, họ dừng trước một khu dân cư kiểu mới.
Xuất trình giấy tờ với bảo vệ, xe được phép đi vào. Tìm được chỗ đậu, cả hai cùng xuống xe.
Sau khi xác định đúng tòa nhà, họ lên tầng bốn. Diệp Cẩn Thần nhấn chuông căn hộ 401.
Chờ một lúc không ai trả lời, anh lại nhấn lần nữa, rồi thêm một lần nữa.
Sau gần năm phút kiên nhẫn, bên trong cuối cùng cũng vang lên một giọng đàn ông cáu kỉnh: "Ai đấy?"
Ngay sau đó, cánh cửa mở hé một khe nhỏ.
Vừa nhìn sang, Tang Đồng thấy một người đàn ông ngoài ba mươi tuổi, trông như vừa mới ngủ dậy tóc tai bù xù, quần áo mặc vội. Gương mặt còn phảng phất vẻ sưng húp của người mới tỉnh giấc.
"Tổ 8 Tổ Điều Tra Đặc Biệt, Diệp Cẩn Thần." Diệp Cẩn Thần đưa ra thẻ ngành.
"Chúng tôi tới đây là để hỏi thêm vài chi tiết liên quan đến vụ án của vợ anh."
Người đàn ông chỉ liếc qua một cái. Dù ban đầu có vẻ bực dọc, giờ đây cũng tỏ ra kiềm chế hơn đôi chút tuy nhiên vẻ mặt vẫn chẳng mấy thân thiện.
Tang Đồng đã xem qua hồ sơ, đoán được người trước mặt có khả năng là người nhà của một trong hai nạn nhân trước đó.
"Chẳng phải trước đây đã có người đến hỏi rồi sao? Tôi cũng nói hết những gì biết rồi mà..." Giọng điệu của người đàn ông vẫn đầy bực bội.
"Chẳng lẽ anh không quan tâm chút nào đến tiến triển của vụ án? Người mất là người thân của anh đấy." Tang Đồng nhìn thẳng vào anh ta bằng ánh mắt sáng rõ và nghiêm nghị.
Có lẽ ánh mắt ấy quá mức trực diện khiến người kia hơi khựng lại, ngón tay trắng bệch khẽ động đậy, sau cùng cũng mở cửa cho họ vào.
"Hóa ra là vì chuyện này... Vào đi."
Tang Đồng không nói gì thêm, thu lại thẻ ngành. Cô đeo bao giày ở cửa rồi bước theo Diệp Cẩn Thần vào phòng khách.
Cô lướt mắt một vòng. Căn hộ này trang trí khá ổn, chỉ tính riêng chiếc đèn trần trên đầu cô cũng đã ngót nghét vài triệu. Mấy thiết bị điện tử trong nhà đều là hàng đắt tiền.