Chương 20

Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt

Thu Vân 04-10-2025 01:38:53

Tang Đồng không bất ngờ, vì lúc tìm thấy cô đã đoán trước được phần nào. Tốc độ ra kết quả cũng thật đáng nể, đúng là hiệu suất của Tổ 8 vượt xa ở huyện nhà. Dù là tổ chuyên xử lý vụ khẩn nhưng để có bản giám định pháp y hoàn chỉnh thì vẫn phải đợi. Trước mắt, chỉ có thể xác định nạn nhân chết vì bị thiêu sống. "Chuẩn bị một chút. Tám rưỡi xuất phát lại hiện trường." Diệp Cẩn Thần đứng lên, dặn dò. "Dạ vâng." Tang Đồng gật đầu, thấy Diệp Cẩn Thần đi cùng Hứa Nhiên ra ngoài, cô cũng không hỏi thêm. Thật ra cũng chẳng cần chuẩn bị gì nhiều, trời nóng chỉ cần mang đủ nước uống là ổn. Nhớ lại hôm qua khát khô cả cổ, lần này cô cẩn thận mang theo hẳn ba chai. Tám giờ ba mươi lăm phút, Tang Đồng cùng Diệp Cẩn Thần ngồi vào xe. Chiếc xe trông khá nổi bật, không giống xe của cơ quan. Cô chỉ liếc nhìn qua, không tiện hỏi nhiều. "Lại quay lại hiện trường sao ạ?" Cô hỏi. "Ừ. Nhưng trước đó sẽ ghé qua một chỗ." Anh đáp. Không thấy anh nói cụ thể là nơi nào, Tang Đồng cũng không hỏi thêm. Mới đến, nơi chốn còn lạ lẫm, cứ theo đội trưởng là chắc ăn. "Lưu số cô lại, tiện thì kết bạn WeChat." Đến ngã tư, một chiếc điện thoại màu đen bất ngờ được đưa đến trước mặt cô. Cô theo phản xạ nhận lấy, rồi nghe anh nói tiếp: "Mật khẩu là 110." Tang Đồng: "..." Cô thực sự không hề muốn biết mật khẩu điện thoại của đội trưởng đâu mà! Dù trong lòng đã bắt đầu lăn lộn gào thét nhưng bên ngoài vẫn giữ bình tĩnh. Cô mở điện thoại, nhập mật khẩu, lưu số của mình lại. "Cô tự quét mã WeChat đi." Diệp Cẩn Thần nói thêm, mắt vẫn nhìn thẳng đường. "Dạ." Cô mở WeChat, tìm đến mã cá nhân của mình, rồi dùng điện thoại của anh quét mã. Sau khi kết bạn, cô chỉnh lại tên hiển thị, rồi đưa trả lại. "Xong rồi ạ." Cô thông báo. "Ừ. Cô tham gia nhóm WeChat của Tổ 8 luôn, các đồng đội khác đều ở trong đó." Anh đáp. "Vâng." Tang Đồng nhanh chóng thêm nhóm, rồi lần lượt kết bạn với các thành viên. Có điều chắc ai cũng bận, chưa ai phản hồi. ... Sau một hồi lục đục, cuối cùng Tang Đồng cũng xử lý xong xuôi. Đợi tới lúc xe dừng lại ở đèn đỏ, cô mới trả điện thoại lại cho Diệp Cẩn Thần. Để tránh bầu không khí im lặng trở nên lúng túng, cô cố tình dán mắt vào màn hình điện thoại. Nhưng nhìn một lúc lại sợ đội trưởng hiểu lầm là cô lười biếng, không lo công việc, đành phải cất điện thoại, lặng lẽ không biết nên mở lời ra sao.