Chương 17

Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt

Thu Vân 04-10-2025 01:38:53

Khi rời khỏi văn phòng, Diệp Cẩn Thần vẫn chưa quay lại, có lẽ còn ở phòng thẩm vấn. Nghĩ cũng đúng thôi, vậy nên mới cầm luôn hộp mì cô chưa kịp ăn... Có vẻ như, làm lãnh đạo cũng chẳng dễ được một bữa cơm nóng. Đến khi cô tắm rửa xong, nằm lên giường thì đồng hồ đã chỉ 11 giờ 5 phút. Nệm hơi cứng, cô nghĩ bụng lúc có thời gian rảnh phải sắm thêm mấy món đồ sinh hoạt. Nhưng rồi lại nghĩ, vụ án lần này còn dài hơi, chi bằng đặt hàng online giao thẳng về cổng bảo vệ cho tiện. Cả ngày nay chạy tới chạy lui, đúng là mệt thật. Vừa nằm xuống chưa được hai phút, mí mắt cô đã nặng trĩu, không thể mở nổi. Đêm mỗi lúc một sâu. Dù có bật điều hòa, không khí trong phòng vẫn hơi nóng. Toàn thân như mềm nhũn, cơ thể cô dường như chìm hẳn vào lớp đệm dưới lưng. Đôi mắt khẽ khép, còn vương ánh nước. Khóe mắt ươn ướt, tưởng chừng chỉ cần chớp thêm một cái là giọt nước mắt sẽ rơi xuống. Một bàn tay mang theo hơi ấm chậm rãi đặt lên sau gáy cô, nhẹ nhàng nâng đầu cô lên. Nụ hôn nóng bỏng rơi xuống môi, mang theo cảm giác rát nhẹ nhưng đầy cuốn hút, khiến cô không thể kháng cự, thậm chí còn đắm chìm trong đó. Hơi thở hai người hòa vào nhau, triền miên quấn lấy không rời. Tay cô vòng ra sau cổ anh, như dây leo cuốn chặt lấy thân cây. "Tít tít tít..." Tiếng chuông báo thức vang lên, kéo cô bật dậy khỏi giấc mơ. Tang Đồng mở bừng mắt, ngơ ngác nhìn trần nhà. Ánh mắt trống rỗng, hơi thở vẫn gấp gáp. Tim đập mạnh từng nhịp, mồ hôi túa ra thấm vào tóc, bết lại ở trán. Phải mất gần một phút, cô mới dần định thần trở lại. Trời đất ơi... ban ngày nhìn thấy đã đủ rồi, đêm còn mơ lại? Ánh sáng buổi sớm rọi qua rèm cửa trắng mờ. Mới hơn sáu giờ, mặt trời còn chưa ló rạng. Cô cố nén sự xáo trộn trong lòng, bật dậy khỏi giường, nhanh chóng rửa mặt. Dòng nước lạnh làm dịu đi phần nào cái nóng bức từ đêm qua đọng lại. Thay đồ xong, cô tắt điều hòa, mở rèm cửa rồi đẩy tung khung cửa sổ. Gió sáng sớm lùa vào nhẹ nhẹ, khiến tâm trạng cũng dịu hẳn đi. Lúc mở cửa phòng bước ra, cánh cửa đối diện cũng vừa mở cùng lúc. Diệp Cẩn Thần hôm nay mặc áo thun trắng, phối với quần rằn ri. Lần đầu tiên gặp anh, cô thật sự không nghĩ đây là tổ trưởng của một tổ trọng án. Khi anh có một gương mặt góc cạnh sắc sảo, chiều cao nổi bật. Nói thật, không đi làm người mẫu đúng là tiếc thật sự.