Tang Đồng vốn định từ chối nhưng thấy người ta kiên trì, cô đành gật đầu xem như đồng ý.
Chiếc xe cảnh sát lăn bánh rời đi, ánh mắt Tang Đồng khẽ liếc về phía người đàn ông cách đó không xa.
Rồi lại thu về, gương mặt cô giờ đang ngồi trong xe với tư cách "nạn nhân" trở nên khó coi vô cùng.
Chuyện này... phải nói từ một tháng trước.
Vì thành tích phá án xuất sắc hơn trăm vụ một năm nên cô được điều từ huyện nhỏ lên Tổ Điều Tra Đặc Biệt cấp tỉnh.
Hôm nay là ngày đầu tiên nhậm chức. Cô chen chúc suốt ba tiếng đồng hồ trên chuyến tàu cũ kỹ, vừa bước ra khỏi sân ga còn chưa kịp xuống bậc thì cảm giác có điều gì đó không ổn.
Lúc ấy cô vốn dĩ có thể tránh kịp. Nhưng đúng lúc đó, một ông chú bên cạnh vung gậy trúng vai cô, khiến cô loạng choạng và bị kéo đi mất...
Tiếp theo, một con dao gọt hoa quả dài mười centimet kề ngay cổ. Cô trở thành con tin bị tội phạm truy nã bắt giữ!
Một người chuẩn bị tới báo danh ở sở cảnh sát... lại bị tội phạm bắt cóc ngay trên đường?
Xấu hổ chết mất!
Cầu trời, đừng để những người hôm nay gặp phải là đồng nghiệp tương lai của cô...
Ngay ngày đầu đặt chân tới thành phố này, Tang Đồng đã muốn quay về rồi!...
Tháng Tám vốn đã nóng nực, mấy ngày gần đây lại càng thêm oi bức ngột ngạt.
Mãi đến hôm nay, bầu trời mới có chút dễ chịu hơn, mang theo một sắc xanh nhè nhẹ, trong lành. Cũng nhờ thế, cảm giác nặng nề đè nén trong lòng người cũng nhẹ đi phần nào.
Bên trong văn phòng Tổ Điều Tra Đặc Biệt, Tổ 8, điều hòa vẫn đều đặn thổi luồng khí mát lạnh, xua bớt cái nóng hầm hập bên ngoài. Thế nhưng, bầu không khí trong phòng lại vẫn chưa thực sự giãn ra vẫn còn chút âm u, căng thẳng.
Lần này, tên tội phạm thực sự khó đối phó. Họ đã theo dõi nhiều ngày mới lần ra manh mối, chẳng ngờ hắn lại ra tay liều lĩnh như thế dám bắt cóc con tin ngay giữa nhà ga.
May mắn là không có thương vong. Nhưng chuyện này đủ để khiến cả đội cảnh giác cao độ.
Lần này là ăn may, vậy còn lần sau thì sao?
"Thôi được rồi, chuyện này đúng là lỗi của các cậu. Hôm nay mỗi người viết một bản kiểm điểm ba nghìn chữ nộp lên."
Một giọng nói đột ngột vang lên, phá vỡ bầu không khí trầm mặc trong phòng.
"Rõ ạ!" Cả phòng đồng thanh đáp lại.
Người vừa lên tiếng khoát tay, ra hiệu cho cả đám giải tán. Nhưng ánh mắt ông vẫn dừng lại trên người một người đàn ông đang đứng phía trước, gương mặt điềm đạm, sắc lạnh.