Chương 36

Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt

Thu Vân 04-10-2025 01:38:53

Tang Đồng cho rằng, điểm câu cá có thể chính là đột phá. "Có thể đưa thông tin này vào diện điều tra." Diệp Cẩn Thần không bác bỏ cũng không tán đồng. Có đầu mối thì điều tra, loại trừ dần các khả năng sai lệch, cái còn lại mới có thể là sự thật. Câu trả lời ấy khiến Tang Đồng hơi bất ngờ. Cô tưởng anh sẽ hỏi thêm, ai ngờ lại không phủ nhận giả thiết của mình. Chín rưỡi tối tan họp, Tang Đồng cứ tưởng sẽ thức khuya như hôm qua, không ngờ lại kết thúc sớm hơn dự đoán. "Sao em biết tên kia hôm qua trộm căn cước trên tàu điện ngầm?" Nhạc Kỳ Văn bước đến hỏi bất ngờ. Chuyện dùng dao lừa lấy thẻ ngân hàng là cậu tra camera mới phát hiện được, nhưng vụ tàu điện ngầm thì... cậu chưa từng nhắc tới. Tang Đồng: "!!!" Giải thích sao đây... Chiều nay cô đấm hắn ta một phát chảy máu mũi rồi nhìn thấy cảnh tượng phạm tội thì làm sao mà kể cho được? "Em lừa hắn thôi. Vì hắn là tội phạm quen tay, mà tuyến gần nhà hắn nhất lại là tuyến số 6." Cô ra vẻ nghiêm túc trả lời. Nhạc Kỳ Văn "ồ" một tiếng rồi bỏ đi, chỉ để lại cái bóng lưng cho cô. Tang Đồng: "..." Tin rồi hay chưa tin vậy? Cô bắt đầu dọn dẹp bàn làm việc. Buổi chiều đọc hồ sơ nên bày hơi bừa. Khi xong xuôi thì văn phòng đã vắng tanh. Không đúng vẫn còn một người, người sếp tận tụy của cô. "Đi thôi." Diệp Cẩn Thần đứng dậy. Tang Đồng: "..." Là đang đợi cô, hay chỉ trùng hợp? "Thẻ ra vào văn phòng sẽ phát vào ngày mai, cô nhớ xuống phòng hành chính ở tầng một để lấy." Anh nói. "Dạ." Cô khẽ đáp, vậy là... đúng là đợi cô thật. Cô vội vàng đi theo Diệp Cẩn Thần rời khỏi văn phòng. Ban đầu còn định chờ anh khóa cửa, không ngờ anh chỉ kéo nhẹ một cái, cửa tự động khóa rồi. Hóa ra nãy giờ mình nghĩ hơi nhiều... Giờ này trong tòa nhà vẫn còn không ít văn phòng sáng đèn. Khi có vụ việc thì chuyện tan ca hay không chẳng còn ý nghĩa. Hôm nay cô mới biết, mấy ngày qua mọi người đều thức trắng đêm để theo dấu vụ hôm qua thế mà cuối cùng lại để cô gặp được. Hai người sóng bước đi về phía ký túc xá. Ngoài trời lúc này khá vắng vẻ, không khí yên tĩnh. Ban ngày làm việc không có cảm giác gì nhưng ban đêm đường vắng, im lìm thế này lại khiến Tang Đồng hơi căng thẳng. "Nếu cần gì, có thể nói với tôi hoặc phó đội trưởng Trương." Diệp Cẩn Thần bỗng lên tiếng. "Vâng, tôi biết rồi." Cô gật đầu. "Sau hôm nay, chắc sẽ bận rộn hơn nhiều. Chuẩn bị tinh thần đi." Anh nói tiếp.