Chương 45

Chiến Thần Mạnh Nhất Tổ Điều Tra Đặc Biệt

Thu Vân 04-10-2025 01:38:53

Năm giây sau nhận được hồi âm. Tang Đồng đứng dậy, đúng là tự tay nộp vẫn hơn. Dù sao cũng chưa đến mười hai giờ, chắc cũng không tính là trễ... đúng không? Nghe thấy tiếng gõ cửa, Diệp Cẩn Thần cũng chẳng để ý nhiều. Tầng này toàn người trong Tổ 8, chuyện nửa đêm sang bàn công việc cũng không phải lạ. Nhưng anh không ngờ rằng người đứng ngoài lại là Tang Đồng. Cô mặc một bộ đồ ngủ màu hồng nhạt, tóc xõa tự nhiên, trông mềm mại như một cục bông. Mà chính anh, cũng vừa tắm xong mặc áo ba lỗ trắng cùng quần đùi đen. Chiếc áo bó sát làm lộ rõ đường nét cơ thể, cơ bắp ở cánh tay rắn chắc, bụng nổi rõ những đường gân mạnh mẽ... Đẹp một cách sắc sảo, mang đầy khí chất đàn ông. Trời đất ơi! Cảnh này... cô có nên được nhìn không vậy? Diệp Cẩn Thần cụp mắt xuống, lông mày khẽ động. Ánh mắt anh dừng lại trên gương mặt trắng trẻo của cô, thong thả hỏi: "Có chuyện gì sao?" Lúc này, anh đã thu lại vẻ lạnh lùng thường thấy khi mặc quân phục. Dưới ánh đèn vàng dịu, cả người anh toát ra một cảm giác dịu dàng, dễ gần hơn hẳn. Tang Đồng bất giác thấy hai tai mình nóng ran, lặng lẽ thu lại ánh nhìn có phần táo bạo vừa rồi. Những hình ảnh hỗn loạn trong đầu như một cuộn phim đang chiếu chậm, cô nhắm mắt cố gắng gạt bỏ mọi suy nghĩ lộn xộn trong lòng. "Tôi viết xong bản kiểm điểm rồi, anh xem thử nhé?" Cô lên tiếng. Hàng mi khẽ rung tiết lộ sự bối rối, lưng cũng ướt đẫm mồ hôi. Diệp Cẩn Thần chỉ cho rằng cô đang căng thẳng, không để tâm quá nhiều. Anh nhận lấy tập giấy mà cô đưa ba trang được viết rất ngay ngắn, chỉnh chu. Trái ngược với vẻ ngoài dịu dàng của cô, nét chữ lại cứng cáp, sắc nét, đẹp đẽ có khí chất chắc hẳn từng luyện qua. "Chữ viết đẹp, văn phong cũng ổn, chỉ là... hơi nhiều lời một chút." Anh đọc lướt một vòng rồi đưa ra đánh giá thẳng thắn. Tang Đồng: "..." Cô đã phải vật lộn lắm mới viết đủ một vạn chữ, thành ý đầy đủ, thái độ nghiêm túc dù có "bôi chữ" đôi chút thì cũng bị anh nhìn ra rồi! Diệp Cẩn Thần liếc nhìn khuôn mặt căng thẳng của cô gái nhỏ, đôi môi khẽ mím lại: "Còn gì nữa không?" "Hả?" Tang Đồng ngơ ngác. Cô đã chuẩn bị tâm lý bị "trả bài" viết lại, không ngờ anh lại hỏi ngược như vậy. "Không... không có gì, chúc đội trưởng ngủ ngon ạ!" Cô vội lắc đầu, ngoan ngoãn đáp lời. "Ừ, nghỉ sớm đi." Diệp Cẩn Thần gật đầu. Anh còn chưa dứt lời thì Tang Đồng đã như trút được gánh nặng, thoắt cái đã chạy mất, để lại tiếng đóng cửa vang khẽ.