Chương 39

Sau Khi Về Hưu Phù Thủy Mạnh Nhất Chỉ Muốn Mở Tạp Hóa

Phục Tuyết 14-05-2025 09:03:51

Mái tóc cắt ngắn gọn gàng của A Qua lấp lánh dưới ánh mặt trời, làm nổi bật làn da trắng trẻo và gương mặt tinh xảo như một con búp bê sứ mới được lau sạch, đặt ngay ngắn trong tủ kính. Lydia nhận ra rằng A Qua đã bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn. Ánh mắt của cậu giờ đây sinh động hơn lúc mới biến thành người, nhưng biểu cảm trên mặt vẫn còn cứng nhắc. Mèo vốn dĩ không quen dùng cơ mặt để thể hiện cảm xúc hay suy nghĩ, chúng thường dựa vào cái đuôi nhiều hơn. A Qua hẳn cũng đang có rất nhiều suy nghĩ trong đầu nhưng giờ cậu không còn đuôi nữa, nên chẳng cách nào bộc lộ ra ngoài. "Nếu bây giờ cậu biến lại thì không thể. Cậu cần có nền tảng phép thuật nhất định mới làm được điều đó." Lydia đáp. A Qua chớp mắt, ngẩng đầu hỏi: "Tôi có thể học phép thuật không?" Lydia mỉm cười: "Cậu muốn học à?" "Muốn." "Được thôi. Nhưng trước tiên, cậu phải học thật tốt những kiến thức cơ bản của con người đã." Hai người vừa đi vừa trò chuyện, sắp về đến nhà thì bất chợt thấy trước cửa có một đám đông tụ tập. Giọng của Bob vang lên đầy giận dữ. Dù không thấy ông đâu giữa đám đông, nhưng vẫn có thể nghe rõ từng câu chữ: "Tên khốn này! Thật quá đáng! Đây là tâm huyết nửa đời người của cô Lydia đấy!" A Qua quay sang nhìn Lydia. Cô cười khổ, khẽ nói: "Ngài Bob có trí tưởng tượng khá phong phú." Rosie đứng ngoài cùng của đám đông, đang nói gì đó. Chợt thấy Lydia và A Qua, cô ấy vẫy tay gọi, nhưng gương mặt lại chẳng có chút vui mừng nào. "Cô Lydia, mau lại xem đi!" "Chuyện gì vậy?" Lydia cảm thấy có điều bất thường, liền tiến lên, tách đám đông ra. Cô nhìn thấy cửa hàng của mình bị dán một tờ niêm phong lớn. Không chỉ vậy, tay nắm cửa còn bị quấn chặt bằng một sợi xích sắt to nặng. "Chuyện này là sao?" Lydia cau mày, quay người nhìn đám đông. Ba người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát tuần tra bước ra từ đám đông, ánh mắt có phần lảng tránh. Một trong số đó chính là cháu trai của Bob người mà ông vừa chửi mắng lúc nãy. "Chuyện là... khụ, thế này, thưa cô Lydia." Viên cảnh sát cầm đầu tháo mũ xuống, nói: "Chúng tôi nhận lệnh từ cấp trên, hôm nay phải tiến hành niêm phong cửa hàng và nhà của cô." "Ồ?" Lydia nhướn mày. Bob đỏ bừng mặt, lớn tiếng quát: "Thật quá đáng! Cô Lydia chỉ là một người phụ nữ đáng thương, không thân không thích, lại còn phải chăm sóc một đứa trẻ. Sao các người có thể đối xử với cô ấy như vậy?"