Sau Khi Về Hưu Phù Thủy Mạnh Nhất Chỉ Muốn Mở Tạp Hóa
Phục Tuyết14-05-2025 09:03:51
Không xa đó, ba chiếc xẻng đang hăng say làm việc, đều đặn đào từng cái hố nhỏ trên đất. Sau đó, từng hạt giống nhảy ra khỏi bao tải, tự mình nhảy vào từng hố đất mới đào.
Mỗi khi một hạt giống đã yên vị, xẻng liền nhẹ nhàng lấp đất lên trên, rồi cẩn thận vỗ nhẹ mặt đất như thể đang dỗ dành một đứa trẻ.
Ngay sau đó, ba chiếc bình tưới nhỏ màu bạc lơ lửng phía sau, bên trong chứa đầy chất lỏng màu tím nhạt.
Chúng nghiêng nhẹ miệng, từng giọt chất lỏng óng ánh rơi xuống chỗ đất vừa lấp, mỗi hạt giống đều được tưới cẩn thận.
Mọi thứ diễn ra trật tự và hoàn hảo, những dụng cụ làm vườn phối hợp nhịp nhàng, thậm chí còn hiệu quả hơn cả những công nhân lành nghề trong một xưởng máy.
Ở một góc khu vườn đầy nắng, có hai bóng người—một lớn, một nhỏ—đang nằm dài thư giãn trên chiếc ghế tựa.
Lydia mặc một chiếc váy ngủ trắng muốt hở vai, mái tóc dài đỏ sẫm buông xõa như suối chảy. Trên khuôn mặt cô là một cặp kính râm đen lớn, che khuất nửa gương mặt xinh đẹp.
Cô với tay lấy một chiếc ly thủy tinh đặt trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh. Bên trong là rượu whisky ướp lạnh, vài viên đá còn đọng lại giọt nước li ti trên thành ly.
Lydia đưa ly rượu lên môi, uống cạn một hơi, sau đó đặt ly trở lại bàn, phát ra một tiếng thở dài đầy mãn nguyện: "Thời tiết hôm nay thật tuyệt, đúng không, A Qua?"
A Qua cũng đang nằm trên ghế tựa bên cạnh. Cậu mặc một chiếc sơ mi trắng rộng rãi, quần short xám nhạt. Trên gương mặt nhỏ nhắn của cậu cũng đeo một chiếc kính râm đen lớn, che gần hết khuôn mặt.
Trong tay cậu là một chiếc ly thủy tinh nhỏ, bên trong chỉ có nước lọc và vài viên đá lạnh.
Dù thức uống khác nhau, nhưng A Qua cảm thấy vô cùng thoải mái và dễ chịu. Bởi lẽ, mèo con luôn thích được phơi nắng.
Lydia lại rót thêm rượu whisky vào ly của mình, tiếng đá va vào thành ly tạo nên âm thanh trong trẻo dễ chịu.
Lần này, cô không uống cạn ngay mà chống người ngồi dậy, quay sang A Qua và nói: "Nào, cạn ly!"
A Qua nghiêng đầu sang một bên, chiếc kính râm lớn trên mặt hơi trượt xuống. Cậu không hiểu "cạn ly" là gì.
"À đúng rồi." Lydia chợt nhớ ra rằng A Qua không biết nghi thức này. Cô nâng ly của mình lên cao, làm mẫu một lần:
"Như thế này, hiểu chưa? Giờ thì, cạn ly!"
A Qua chớp mắt, rồi cũng chống tay ngồi dậy. Dưới ánh nắng, đôi cánh tay trắng trẻo của cậu bé ánh lên sắc hồng nhàn nhạt.
Cậu giơ ly nước trong tay, nhẹ nhàng chạm vào ly của Lydia: "Cạn ly."
Lydia bật cười sảng khoái, lại một hơi uống cạn ly rượu trên tay. Sau đó, cô ngả người ra sau, nhìn về phía khu vườn nhộn nhịp đang hoạt động hết công suất, khóe môi nở một nụ cười hài lòng.
"Vừa được tắm nắng, vừa có đồ uống ngon, cảm giác này... thật sự rất tuyệt vời, đúng không?"
A Qua khẽ gật đầu, mái tóc kiểu đầu nấm đen nhánh khẽ đung đưa theo động tác của cậu.