Sau Khi Về Hưu Phù Thủy Mạnh Nhất Chỉ Muốn Mở Tạp Hóa
Phục Tuyết14-05-2025 09:03:51
"Nhà... nhà của tôi đã bị chiếm mất rồi." Giọng nói của Lancelot yếu ớt và đứt quãng, từng từ như bị ép ra khỏi cổ họng.
Công tước cuối cùng cũng buông cậu xuống và lạnh lùng hỏi: "Bị kẻ nào chiếm?"
"Một... phù thủy." Lancelot ho khan, chật vật bò dậy khỏi mặt đất. Bộ vest đen nhánh trên người cậu đã bị lấm bẩn bởi bụi đất.
Ban đầu, Công tước Ma Cà Rồng chỉ định dạy dỗ Lancelot một trận rồi đuổi cậu đi. Nhưng khi nghe thấy hai chữ "phù thủy", ánh mắt ông chợt lóe lên tia nghiêm túc.
Ở Khai Hoa Thị, dưới sự cai trị của Công tước Ma Cà Rồng, ngay cả thị trưởng trước khi ra quyết định nào cũng phải cân nhắc đến sắc mặt của ông.
Nhưng giờ đây, một rắc rối lớn đã xuất hiện, và đó không phải là chuyện có thể xem nhẹ.
Lý do lớn nhất là bởi vì... phù thủy là kẻ duy nhất có thể ngang hàng với ma cà rồng.
Dù một phù thủy thông thường chẳng thể làm gì nổi một Ma Cà Rồng hùng mạnh như ông, nhưng nếu muốn đe dọa thế lực của ông ở Khai Hoa Thị, thì vẫn có khả năng.
"Ngươi muốn ta giúp ngươi ư? Không phải là không thể." Công tước nhếch môi cười, để lộ cặp răng nanh sắc nhọn."Nhưng ngươi phải quay lại làm việc cho ta một lần nữa."
"Được!" Lancelot trả lời không chút do dự. Trước khi đến đây, cậu đã chuẩn bị tinh thần cho việc này.
Bây giờ, ngoại trừ tòa nhà nhỏ ở Đông Thành, cậu chẳng còn điều gì lưu luyến nữa. Nếu có thể lấy lại nó, việc tiếp tục phục vụ Công tước cũng chẳng có gì đáng bận tâm.
Dù sao thì... trước đây cậu cũng từng làm như vậy.
Thỏa thuận đã được xác lập.
Công tước Ma Cà Rồng thong thả quay trở lại cỗ xe ngựa sang trọng của mình. Những vệ binh ma cà rồng đứng hai bên đường, những sinh vật mới được biến đổi đêm nay, chậm rãi hộ tống chiếc xe ngựa tiến về phía ngôi làng tiếp theo.
Không lâu sau, từ phía xa vọng lại những tiếng thét chói tai và tiếng gào khóc thảm thiết. Nhưng rồi, tất cả nhanh chóng chìm vào tĩnh lặng chết chóc.
Mọi thứ... lại lặp lại y như những gì ngôi làng trước đó đã trải qua trong đêm nay.
Mặt trời treo cao trên bầu trời, ánh nắng gay gắt đến chói mắt.
Phía sau Tiệm Tạp Hóa Lydia có một khu vườn nhỏ xinh xắn. Diện tích không lớn, nhưng đủ để chủ nhân căn nhà có một không gian thư giãn riêng tư.
Hiện tại, trong khu vườn ấy, không khí vô cùng nhộn nhịp và bận rộn.
Hơn chục bao tải nhỏ cỡ chiếc gối xếp thành hàng dọc, lạch bạch nhảy nhót và tựa mình vào bức tường phía xa.
Những chiếc bao béo tròn vừa chạm đúng vị trí, miệng chúng liền tự động mở ra, cuộn mình lại và để lộ bên trong là đủ loại hạt giống khác nhau.
Có hạt bé xíu như hạt vừng, có hạt to tròn như ngọc trai, cũng có những hạt trông giống trái cây nhỏ kỳ lạ. Thậm chí, vài hạt còn ngọ nguậy như những chú sâu nhỏ.