Sau Khi Về Hưu Phù Thủy Mạnh Nhất Chỉ Muốn Mở Tạp Hóa
Phục Tuyết14-05-2025 09:03:51
Linh mục tiếp tục rẽ vào một góc phố, chỉ cần đi thêm hai dãy nhà nữa là ra tới trục đường chính.
Lancelot từ trên mái nhà nhảy xuống, chặn ngay trước mặt ông. Hai tay cậu nhét vào túi quần short vest, dáng vẻ thảnh thơi.
Linh mục không ngờ có người đột ngột xuất hiện, giật mình lùi về sau. Nhưng khi nhận ra đôi mắt đỏ rực kia, bàn tay trái ông lập tức siết chặt cây thánh giá trước ngực, từng bước thận trọng lùi lại, miệng lẩm bẩm.
"Nguyện Chúa che chở..."
"Tại sao ông lại không chịu nghe lời Công tước?" Giọng nói của Lancelot non nớt mà bình thản, trong màn đêm tĩnh lặng này nghe càng thêm kỳ dị.
"Tôi... tôi là con chiên của Chúa." Một giọt mồ hôi lạnh lăn xuống từ trán linh mục."Tuyệt đối không nghe theo lời của lũ tà ma các người!"
Lancelot tiến lên một bước."Quả nhiên rất có cốt khí."
Linh mục sợ hãi lùi lại vài bước, giọng run rẩy nhưng vẫn gắng gượng cười lạnh: "Các người đã phản bội Chúa, sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu. Hôm nay dù có giết tôi, tôi cũng sẽ không trung thành với Công tước!"
"Đừng lo, Công tước không muốn giết ông." Lancelot tiếp tục bước tới."Ngài ấy chỉ muốn hẹn ông một buổi lễ cầu nguyện mà thôi."
"Nhà thờ không chào đón hắn!"
"Câu này Công tước đã nghe ông nói một lần rồi. Nếu tôi còn phải nghe thêm lần nữa..." Lancelot hơi ngẩng đầu, nở nụ cười khoái trá. Đôi mắt đỏ lóe lên tia khát máu.
"Tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu."
"Chuẩn bị xong chưa?"
Linh mục hoảng hốt quay người bỏ chạy, vừa chạy vừa hét lớn. Những chiếc đèn đường bên đường kéo dài cái bóng run rẩy của ông.
Ông vung loạn cây thánh giá và quyển Kinh Thánh trong tay, chạy thục mạng về phía nhà thờ. Nhưng vì quá hoảng sợ, ông trượt chân ngay trước cửa, ngã sấp xuống đất.
Linh mục ôm đầu, cuộn mình lại, cố gắng thu người nhỏ nhất có thể. Miệng ông không ngừng thì thầm: "Nguyện Chúa rủ lòng thương, tha thứ cho mọi tội lỗi của con. Dù con có phạm phải tội gì, xin hãy tha thứ, dẫn lối con về thiên đường..."
"Đừng lo, sẽ không đau đâu."
Bàn tay Lancelot đặt lên đầu ông, khiến toàn thân linh mục run lên bần bật.
"... Xin hãy dẫn dắt con dân của Ngài tìm đến cánh cửa thiên quốc. Nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần..."
Linh mục bật khóc, nước mắt lặng lẽ lăn dài.
Tên ma cà rồng giữ lấy đầu ông, kéo nghiêng sang một bên, để lộ chiếc cổ trắng ngần dưới lớp cổ áo đen. Cặp răng nanh sắc nhọn từ từ hạ xuống.
Những ngọn đèn đường xung quanh chợt lóe sáng rồi tối đi trong thoáng chốc.