Sau Khi Về Hưu Phù Thủy Mạnh Nhất Chỉ Muốn Mở Tạp Hóa
Phục Tuyết14-05-2025 09:03:51
Từ trong xe bước xuống một nam, một nữ.
Người đàn ông khoác trên mình bộ vest trắng, cao ráo, mảnh khảnh, gương mặt khôi ngô, mái tóc chải mượt theo kiểu vuốt ngược đầy phong độ.
Người phụ nữ thì diện một chiếc váy dài màu hồng tím ôm sát, khoác hờ trên tay một chiếc khăn lụa mỏng, toát lên vẻ thanh lịch, cao quý.
Đứng cạnh nhau, họ trở thành một cảnh sắc nổi bật giữa phố phường xám xịt.
Hai người tiến đến cửa tiệm của Sophie, vừa giơ tay định gõ cửa thì cánh cửa đã tự động mở ra.
Chính Sophie là người mở cửa. Bình thường bà vốn đã ăn mặc sặc sỡ, hôm nay lại càng cầu kỳ hơn trông chẳng khác nào một chiếc bánh kem lộng lẫy phủ đầy đá quý.
Chiếc váy xòe bồng bềnh màu xanh trắng, mũ rộng vành trang trí lông vũ sặc sỡ, trên cổ, tai, tay... Nơi nào có thể đeo trang sức, đều đã được bà tận dụng triệt để.
"Lola! Con yêu của mẹ!" Bà ôm chầm lấy cô gái, đặt một nụ hôn lên má cô gái, rồi quay sang ôm người đàn ông, hôn lên má anh ấy.
"Roy! Cậu con trai quý giá của mẹ! Hai đứa trông còn rạng rỡ hơn lần trước mẹ gặp, thật là tốt quá!"
"Cảm ơn mẹ." Lola rạng rỡ mỉm cười.
Người đàn ông tên Roy lại có chút ngượng ngùng, hai tay vòng ra sau lưng."Mẹ, mẹ chuẩn bị xong chưa?"
"Xong cả rồi! À, khoan đã, đợi mẹ một chút." Sophie bước ra khỏi tiệm, hai tay túm lấy phần váy rườm rà của mình, đi đến một cửa hàng ngay bên cạnh. Bà giơ tay gõ cửa hai cái.
Cánh cửa mở ra.
A Qua xuất hiện, gương mặt vẫn giữ nguyên vẻ lạnh nhạt, nhưng lại rất ngoan ngoãn lặp lại câu chào mà Lydia đã dạy trước đó: "Chào bà, bà Sophie."
"Chào cậu, ngài Claude. Chỗ rượu tôi đặt lần trước đã ủ xong chưa?"
"Xong rồi, Lydia bảo tôi chờ bà đến lấy."
Nói rồi, A Qua xoay người đi vào trong, tiến về khu vực cất giữ rượu.
Sophie vội quay đầu gọi Roy: "Roy, con mau lại đây phụ mẹ khiêng rượu! Mẹ đặt nhiều lắm, nặng lắm, sao có thể để một cậu bé làm việc này được chứ?"
Roy chạy vào trong, vừa đi vừa hỏi: "Mẹ mua nhiều thế làm gì? Ở nơi chúng ta sắp đến không thiếu bất cứ loại rượu ngon nào đâu."
"Nhưng lại chẳng có rượu do chính tay tiểu thư Lydia ủ! Mẹ nói cho con biết, rượu cô ấy làm rất tuyệt vời! Chỉ cần nếm thử, con sẽ thấy nó không thua kém bất kỳ loại rượu hảo hạng nào."
Roy xắn tay áo, bắt đầu khuân từng thùng rượu ra ngoài. Chẳng bao lâu sau, trên trán anh ấy đã lấm tấm mồ hôi.