Quyển 1 - Chương 7

Xuyên Không: Toàn Tông Môn Ở Mạt Thế Mở Quán Trọ

Đồng Hoa Tiên Trà 11-11-2025 21:07:05

Rau củ ở Lam Tinh không biết tự lập à? Giang Nhập Niên cuống quýt bắt chước giọng điệu lúc trước, dịu dàng dỗ dành đám mầm non này: "Woa, giỏi ghê! Mấy em là cây trồng lớn nhanh nhất cả làng đó nha!" Một tràng hiệu ứng ánh sáng lấp lánh lập tức hiện ra, tâm trạng của đám cây lại tăng vọt lên 100 và thời gian trưởng thành cũng được rút ngắn thêm 10 phút! Giang Nhập Niên: "..." Chỉ dỗ vài câu là vui lại ngay, vậy chẳng phải còn dễ chiều hơn mấy ông "chân nhân" hay "đạo tôn" mặt lạnh trong giới tu tiên à? Cô tiếp tục thử bắn mấy câu "đường mật" nữa. Có điều, có thể là vì kỹ năng giáo dục bằng tình yêu của cô thiếu sức thuyết phục, hoặc cũng có thể là do tâm trạng cây trồng đã đạt mức tối đa, nên con số 100 không thể tăng thêm được nữa. Xem ra, chỉ số tâm trạng chỉ hỗ trợ được đến mức này. Muốn rút ngắn thêm thời gian thu hoạch, vẫn phải tìm được phân bón và nguồn nước mới được. Nhiệm vụ hằng ngày hôm nay đã hoàn thành, cây trồng thì vẫn còn đang trong quá trình phát triển dài đằng đẵng, mà quán trọ Thanh Sơn cũng chưa chính thức khai trương. Giang Nhập Niên đứng trước bức tường và kéo từ góc tường ra mấy tảng đá lởm chởm, cô kiễng chân bám lên mái ngói xanh và thò đầu nhìn ra ngoài. Bên ngoài lớp lá chắn phòng hộ, nơi chân trời vốn chỉ mờ mờ sáng mà lúc này đã tụ lại thành một vùng sáng lớn hơn hẳn. Cơn gió lốc cũng dần lắng xuống. [Hiện giờ đang là mùa thiên tai lốc xoáy, nhưng không phải lúc nào cũng có lốc xoáy đâu. ] Hệ thống đúng lúc hiện ra giải thích: [Ban đêm trong [Vô Hạn Minh Nhật] sẽ chuyển sang chế độ cực đêm, kết hợp cùng gió lốc xuất hiện theo chu kỳ cố định. Gần như không ai có thể sống sót dưới sự đe dọa này, chỉ có thể ngoan ngoãn chui vào nơi trú ẩn mà chờ qua đêm. Ban ngày thì tương đối an toàn, dù có thể sẽ gặp phải thiên tai ngẫu nhiên, nhưng trong suốt một năm qua thì số lần xảy ra cực kỳ ít. Tất cả đều do AI quyết định, tôi cũng không đoán trước được gì đâu. ] Nói cách khác, cô không cần lúc nào cũng ru rú trong quán trọ. Miễn là hoạt động vào ban ngày và trong phạm vi có thể kiểm soát, thì hoàn toàn có thể ra ngoài thăm dò một chút. Giang Nhập Niên xác định rõ ràng mục tiêu trước mắt là ăn no, tìm người và cùng sống chung. Cô thì có thể ráng nuốt khoai sống cà sống, ăn tạm một bữa cũng không chết. Nhưng nếu thực sự tìm được người của Thanh Sơn tông, cả đám quây lại bên trong quán trọ trống trơn này mà gặm sống từng miếng thì đúng là xấu hổ muốn độn thổ!