Cô đặt hai củ cà rốt xuống đất, giọng nghiêm túc mà đầy đạo lý: "Đất trên thảo nguyên nghèo nàn như vậy, thỏ người ta đào hang xới đất là giúp tụi mi đấy. Đuổi hết thỏ rồi, đợi ăn hết mấy quả hồng đỏ thì xem tụi mi sống kiểu gì."
Bạch Diệp Huyền mỉm cười, đem số gỗ và hạt giống giao dịch cho cô.
[Đã nhận được: Gỗ thông +577. ]
Mảnh đất xanh nhỏ xíu này tuy không chặt đủ 999 khúc như mong đợi, nhưng cũng xem như thu hoạch đầy tay.
"Giỏi quá đi sư phụ ơi!" Giang Nhập Niên chống cằm hai tay, đôi mắt lấp lánh như có sao trời: "Không hổ danh là người suýt nữa đã thành kiếm tiên, có chuyện gì mà sư phụ và Thương Khung kiếm không làm được nữa chứ!"
Đợi ngày mai cô dọn dẹp khu vực quanh quán trọ xong thì trồng hết mấy hạt giống cây, sau này có thể an tâm chặt cây trong lá chắn phòng hộ rồi.
Cô lại trèo lên lưng Tiểu Bạch, lúc này nó vẫn còn run bần bật và vừa đi vừa kể lại chuyện cô thu phục đám gà, khiến thỏ khổng lồ cảm động đến rơi nước mắt, suýt nữa thì quỳ xuống dập đầu tại chỗ.
Giang Nhập Niên vuốt ve cái trán mềm mại của nó, thương cảm nói: "Đúng là đáng thương, giờ cưng là con cuối cùng còn sống sót rồi, sau này cứ theo chị nhé."
Cứ gọi là Thỏ Thỏ mãi cũng không ổn.
Giang Nhập Niên dứt khoát đặt tên cho nó: "Vậy gọi cưng là Tiểu Bạch nhé."
Tiểu Bạch: "..."
Gọi "Thỏ Thỏ" còn hơn.
Vừa về tới quán trọ Thanh Sơn, còn chưa bước qua cửa thì cô đã nghe thấy tiếng Lê Phù vang vọng: "A Niên! Cuối cùng em về rồi! Mau xem chị vẽ nè, có giống y như thật không!"
Giang Nhập Niên nhận lấy một xấp tờ rơi.
Tài vẽ tranh của Lê Phù đúng là không phải nói suông, chỉ với mực đen đơn điệu, cô ấy đã dùng nét đậm nhạt khác nhau để tạo ra ánh sáng bóng tối, khiến miếng cà tím xào tỏi và khoai tây xào cay trên giấy như sắp bốc mùi thơm ra vậy. Chính giữa là dòng chữ viết bằng chữ tiểu khải: "Quán trọ Thanh Sơn, đợi bạn tới ăn cơm."
Vừa đẹp lại vừa dễ nhận biết.
Giang Nhập Niên nhét xấp tờ rơi vào lớp lông dày của Tiểu Bạch, dặn dò nó đi về hướng đông, gặp chim thân thiện thì đưa một tờ, ngoài ra không cần làm gì khác.
"Giỏi quá đi Phù Phù!" Giang Nhập Niên dụi dụi má vào Lê Phù: "Không hổ là thiên tài phù tu trẻ tuổi nhất tu tiên giới, còn chuyện gì mà chị và bút mực không làm được nữa chứ!"
Giang Nhập Niên, công cụ khen nịnh toàn năng của Thanh Sơn tông được kích hoạt bằng một nút bấm.