Quyển 1 - Chương 13

Xuyên Không: Toàn Tông Môn Ở Mạt Thế Mở Quán Trọ

Đồng Hoa Tiên Trà 11-11-2025 21:07:05

Một lời đã hứa, khó mà rút lại được nên Giang Nhập Niên lấy một củ cà rốt ra, đưa cho thỏ khổng lồ. Dù số lượng ít nhưng kích thước lớn, khiến nó ăn xong tỏ vẻ hài lòng và đôi tai vẫy vẫy đầy phấn khích. Cô giơ cuốc lên, bắt đầu gieo hạt giống đợt thứ hai. Sau khi thu hoạch xong lứa đầu tiên, độ màu mỡ của đất trong ruộng cũng tăng lên đôi chút, chỉ được có 10 điểm nhưng có còn hơn không. Nếu muốn đất nhanh màu mỡ thì vẫn phải trông cậy vào phân bón chuyên dụng. Hiện giờ đồ ăn đã đủ dùng cho vài hôm, Giang Nhập Niên chỉ dỗ ngọt mấy câu chứ không tưới nước nữa. Chỉ cần hạt giống đủ nhiều thì cô với Thỏ Thỏ sẽ không lo chết đói. Cô bước đến bếp lò gạch đỏ và bày hết chiến lợi phẩm hôm nay ra. Muối, đường, giấm, nước tương, gừng, hành, tỏi, ớt, khoai tây và cà tím, đã đủ dùng cho vài ngày. Có điều, nước thì vẫn cần thêm vài bình nữa. Cô đã lục tung cả quán trọ trong ngày hôm nay, nhưng chẳng tìm được món nào sắc bén, chứ đừng nói chi đến vũ khí. Không có dao cắt rau, cô buộc phải đi đường vòng. May mà xoong nồi bát đũa cơ bản vẫn đủ dùng. Giang Nhập Niên lấy cây cải dầu chiếm chỗ trong ba lô ra, lắc nhẹ trong nồi, lọc ra được nửa nồi hạt cải dầu. Nhặt bỏ gần hết vỏ trấu lẫn vào, cô nhét đống cỏ khô mang về vào bếp và dùng đá đánh lửa để đốt lửa. Sau một hồi rang khô, hạt cải dầu trở nên giòn tan, cô liền lấy đáy bát nghiền vụn và cho vào chậu gỗ hấp cách thủy đến khi tạo thành một bánh dầu đen mềm dẻo. Bước kế tiếp cần dùng đến sức lực, Giang Nhập Niên nheo mắt và rút ra một củ cà rốt to bằng bắp đùi và ngoắc tay gọi: "Thỏ Thỏ, muốn ăn nữa không?" Một củ cà rốt, đổi lấy mười tám phút lao động của thỏ khổng lồ. Con thỏ đáng thương bị Giang Nhập Niên nắm trọn trong tay, vừa ngấu nghiến nhai cà rốt, vừa dùng đá đập hạt dầu. Dù đầu óc có thể không nhanh nhạy, nhưng sức mạnh của sinh vật dị hóa đúng là vô địch. Trong lúc cây trồng đợt hai còn chưa kịp mọc, thì nó đã ép ra được một chậu dầu cải nhỏ. Hệ thống kinh ngạc nói: [Ký chủ, chuyện này cô cũng biết à?!] Giang Nhập Niên chấm một giọt dầu và cong môi cười tự đắc: "Chuyện nhỏ thôi. Lúc mấy đứa khác còn đang bú sữa thì tôi đã biết nấu chân giò kho tàu rồi, biết không hả?" Thời gian gấp gáp, cô không thể làm theo đúng phương pháp cổ truyền, nên chỉ có thể tranh thủ làm nhanh một chậu dầu dùng tạm là đủ.